HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 225

Philippa nhăn mặt bảo:
– Chính xác thì cậu đề xuất chúng ta chỉ đóng giả người có ý nghĩ muốn

gia nhập. Mà thôi, dù gì đó cũng là một ý hay.

Ông Groanin thông báo với Jagannatha rằng họ đã quyết định sẽ gia nhập

ashram. Sau khi chúc mừng họ đã có một quyết định cực kỳ sáng suốt, anh
chàng sannyasin lập tức dẫn họ đi gặp Guru Masamjhasara.

Họ tìm thấy Guru Masamjhasara ngồi chễm chệ trên một cái ghế nha sĩ

trong một điện thờ, vây xung quanh là vài tá tín đồ cùng hàng trăm ngọn nến
lập loè. Vị guru là một gã đàn ông béo phục phịch với chòm râu xám bờm
xờm to cỡ bộ râu của Santa Claus. Gã vận một bộ áo chùng trắng, đeo đồng
hồ hiệu Rolex bằng vàng ròng, một cặp kính nhuộm màu, và quấn quanh
đầu một cái khăn xếp màu cam. Treo lủng lẳng trước mặt gã là cái chuông
cũng bằng vàng ròng mà thỉnh thoảng, gã lắc lắc mấy cái trước khi phán
truyền vài lời giảng đạo nào đó cho các tín đồ. Và ngự trên một cái giá kế
bên ghế ngồi của gã là bức hình một người đàn ông mặc có mỗi một cái khố
đang ngồi trên một cây cột cao chót vót với không những một mà đến tám
con dao găm cắm chặt vào ngực và lưng.

Ngó bức hình vói một vẻ mặt quá đỗi ngạc nhiên, John thầm thì:
– Ặc, trông khổ sở quá.
Jagannatha tự hào giới thiệu:
– Đó là Fakir

[25]

Murugan, thân phụ của Guru Masamjhasara. Một thánh

tăng vĩ đại. Hồi xưa các thiền tăng vẫn thường làm những việc như thế. Cắm
dao vào người. Và ngồi xếp bằng trên các cây cột cao. Để chứng minh sự
thần thánh của họ.

Nội nghĩ đến chuyên cắm một cái gì đó sắc nhọn vào người là đã nổi da

gà, Philippa hỏi:

– Bây giờ chắc mọi người không làm như thế nữa, đúng không? Những

chuyện như cắm dao vào người, vuốt ve rắn độc, hoặc nằm trên một bãi đinh
ấy?

Jagannatha nhe răng cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.