HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 301

– A, dĩ nhiên, xét theo một cách nào đó, ngươi nói đúng. Nhưng không

cần khẩn trương thế. Các ngươi sẽ được chăm sóc tốt, ăn uống đầy đủ. Và
cơ thể djinn cũng rất phi thường. Có lẽ là phi thường hơn cả những gì các
ngươi nghĩ. Không giống như con người, djinn các ngươi dường như có thể
tái tạo số lượng máu bị mất chỉ trong mấy ngày. Nhanh hơn nhiều so vói
người bình thường.

Guru Masamjhasara đứng lên, đeo vào một đôi găng tay cao su - đó là lần

đầu tiên bọn trẻ thấy gã để ý đến vấn đề vệ sinh cá nhân - và bắt tay vào việc
chuẩn bị dụng cụ truyền máu. Không thể làm được gì để ngăn gã lại, John và
Philippa chỉ có thể tuyệt vọng nhìn gã cuộn một bên tay áo của Dybbuk lên,
khử trùng lớp da trên cẳng tay cậu bằng một miếng gạc, rồi đâm một cây
kim tiêm vào trong mạch. Vài giây sau, máu của Dybbuk bắt đầu chậm rãi
rớt xuống một cái túi máu để ở bên giường.

Gã guru cười cười an ủi:
– Đấy, thấy chưa? Không có gì quá tồi tệ, đúng không? Thật sự chẳng có

gì đáng ầm ĩ cả. Cho máu dễ như là khúc gỗ rơi ấy mà.

Dybbuk gầm gừ:
– Tôi ước gì ông sẽ rơi như khúc gỗ ấy. Hay tốt hơn, một khúc gỗ sẽ rơi

xuống ông. Một khúc gỗ to đùng có một cái đầu sắc nhọn.

Không thèm để ý đến Dybbuk, gã guru xoay người đi đến giường John và

nhanh chóng gắn một túi máu vào tay cậu.

John nói:
– Ông là một người bệnh hoạn, ông biết không? Tôi mà ra khỏi đây, thể

nào tôi cũng biến ông thành một cái cầu tiêu.

Gã guru nhún vai bảo:
– Nhưng ngươi sẽ không bao giờ ra khỏi đây được. Ít nhất là trong nhiều

năm tới. Những bức tường ở trung tâm y khoa dưới đất này dày một mét
rưỡi. Nhiệt độ quá lạnh để sử dụng sức mạnh djinn. Và sẽ không có ai đến
giúp các ngươi. Chẳng ai dại gì bỏ lỡ cơ hội sống đến 200 tuổi với sức mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.