HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 367

Philippa lẩm bẩm:
– Cháu tự hỏi…
Cậu Nimrod hỏi:
– Chuyện gì?
Cô nói:
– Cháu đang tự hỏi, tại sao Dybbuk lại không chịu nổi khi nhìn thấy linh

hồn của chính mình? Cậu ấy là một người nghịch ngợm. Bướng bỉnh. Tính
khí thất thường. Thậm chí đôi lúc có phần độc ác. Nhưng cậu ấy dù sao cũng
chỉ là một đứa trẻ. Ý cháu là, chắc chắn cậu ấy cũng không quá tệ. Không có
gì ảnh hưởng đến linh hồn của cậu ấy.

Cậu Nimrod nói:
– Cậu đã từng nói với hai đứa rằng, có sáu tộc djinn, đúng không? Nhưng

nếu nói cho đúng, sẽ có đến bảy tộc djinn. Vì thỉnh thoảng, sẽ có một djinn
sinh ra không phải Marid hay Ifrit, Jinn hay Ghul, Jann hay Shaitan. Mà là
một djinn lai giữa hai tộc. Trong trường hợp này là Marid và Ifrit.

Philippa thắc mắc:
– Cháu không hiểu. Rõ ràng cô Sachertorte là tộc Marid mà. Cả chú

Sachertorte cũng vậy.

Cậu Nimrod nói:
– Ừ, đó đúng là sự thật Nhưng có một vấn đề ở đây. Một vấn đề khó

khăn. Đặc biệt là với Dybbuk. Anh Sachertorte không phải là cha ruột của
Dybbuk. Anh ấy chỉ vừa phát hiện ra chuyện này gần đây. Đó là lý do tại sao
cậu ấy và anh Sachertorte không sống chung với nhau nữa.

John hỏi lại:
– Cậu đang nói, Dybbuk là nửa Marid, nửa Ifrit hả?
Cậu Nimrod gật đầu:
– Cậu e là vậy, John. Có cái tốt trong người Dybbuk. Nhưng cũng có cái

xấu trong đó. Đó là cái mà cậu ấy thấy khi nhìn vào gương linh hồn của
chính mình. Đằng sau ánh sáng và cái đẹp là một thứ gì đó tối tăm và ghê
tởm. Và luôn có một sự tranh đấu bên trong Dybbuk giữa cái tốt và cái xấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.