HỒ MỘNG - Trang 127

“Máy cắt hộp.”

Cô di chuyển đến một vết đã lành khác, một rãnh sâu trên lòng ngón

tay cái. “Còn cái này?”

“Cưa bàn.”

Zoe nhăn mặt.

“Phần lớn những tai nạn của nghề thợ mộc xảy đến từ việc muốn

tiết kiệm thời gian,” Alex nói. “Như là khi em cần lắp một bộ gá để giữ thứ
gì đó vào đúng chỗ trong lúc em đang vận hành máy bào soi. Nhưng thay vì
em làm nhanh hơn, thì em lại phải trả giá cho nó.” Anh buông bàn tay cô ra
và mở hộp sơ cứu, lục lọi cho đến khi anh tìm thấy một chai thuốc giảm
đau acetaminophen nhỏ. “Em để ly ở đâu thế?”

“Hộc tủ bên trên máy rửa chén.”

Alex lấy xuống một chiếc ly để uống nước trái cây từ hộc tủ và đổ

đầy nước từ vòi tủ lạnh vào đó. Anh trao cho Zoe hai viên thuốc và đưa ly
nước cho cô.

“Cám ơn anh. Em nghĩ cánh tay em lúc này ổn rồi.”

“Cho nó thêm một chút thời gian nữa đi. Sự tàn phá do bỏng sẽ phát

ra sau khi bắt đầu vài phút.”

Cam chịu, Zoe nhìn làn nước khi nó chảy qua da cô. Alex ở lại bên

cạnh cô, không tạo ra một chuyển động nào để chạm vào cô lần nữa. Không
giống như sự thinh lặng bầu bạn mà cô chia sẻ với Chris, sự im lặng này
căng thẳng và tích điện.

“Zoe,” Anh nói với lời thì thầm hơi khàn. “Những gì anh nói với em

lúc nãy… Anh đã ra ngoài giới hạn.”

“Vâng, anh đã.”

“Anh… xin lỗi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.