HỒ MỘNG - Trang 128

Đoán rằng, anh là kiểu đàn ông hiếm khi và không bao giờ dễ dàng

nói lời xin lỗi, Zoe mủi lòng. “Không sao đâu.”

Trong sự im lặng tích điện tiếp theo sau đó, Zoe nhận thức sâu sắc

về sự hiện diện của Alex bên cạnh cô, những đối âm đều đặn của hơi thở
của anh và của chính cô. Anh với tay để kiểm tra nhiệt độ nước, cẳng tay
anh đầy cơ bắp và phủ một lớp lông sẫm màu.

Cô kín đáo ngắm vẻ hoàn hảo khắc khổ qua hình dáng trông

nghiêng của anh, vẻ đẹp như một ác thần của một chàng trai đã bị đánh cắp
những lạc thú bất cứ khi nào anh tìm thấy chúng. Những dấu hiệu trác táng
– những bóng tối tinh vi bên dưới mắt anh, những chỗ trũng trên gò má anh
– dường như chỉ khiến anh quyến rũ hơn, thanh lịch chết người.

Một chuyện tình với anh sẽ đòi hỏi một phụ nữ trả giá bằng mọi ý

tưởng mà cô ấy có.

Justine nói đúng – Nếu Zoe muốn bắt đầu hẹn hò lần nữa, Alex

không phải là người để khởi đầu cùng. Nhưng Zoe nghi ngờ rằng, dù cho
việc lên giường với anh chắc chắn sẽ trở thành sai lầm, gần như chắc chắn
đó là thứ mà một phụ nữ sẽ thích thú thực hiện.

Việc dầm nước lạnh kéo dài gởi một cơn rùng mình xuyên qua cô.

Cô càng cố trấn tĩnh, chúng càng trở nên tệ hại hơn.

“Em có chiếc áo khoác hay áo len nào quanh đây không?” Alex hỏi.

Cô lắc đầu.

“Anh sẽ hỏi Justine…”

“Không.” Zoe nói ngay lập tức. “Justine sẽ gọi xe cứu thương và

một đội cấp cứu đến. Chúng ta hãy giữ cô ấy ở ngoài chuyện này đi.”

Vẻ thích thú nhấp nháy trong mắt anh. “Được rồi.” Anh đặt một bàn

tay lên lưng cô, sự ấm áp của lòng bàn tay anh lan tỏa xuyên qua lớp áo
thun mỏng của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.