HỒ MỘNG - Trang 132

Trượt tay vào sau gáy cô, Alex thích thú với làn da mát lạnh, mềm

mại, những bó cơ thanh nhã bên dưới chúng. Gian bếp dường như đang thở
quanh họ, khuấy đảo luồng điện của không gian được sưởi ấm, một không
gian phảng phất hương thơm ngọt đắng của vỏ chanh, sự ẩm ướt ngọt ngào
từ những tấm thớt gỗ được cọ rửa, bồng bềnh mùi bánh nướng béo ngậy,
những miếng quế khô dòn, và hương vị tăm tối của café. Tất cả những thứ
đó kích động một cơn đói rùng mình sâu lắng. Có vẻ như Zoe là một phần
của yến tiệc quanh anh, khiến anh muốn được thưởng thức, được cảm nhận,
và được thích thú một cách nhục cảm. Điều duy nhất giữ anh lại trong việc
tránh xa cô, là sợi chỉ danh dự mong manh đã bị kéo căng gần đến điểm đứt
gẫy. Nếu anh cho phép bản thân làm những gì anh muốn, nếu Zoe không
ngăn anh, anh sẽ kết thúc với việc trở thành thứ tệ hại nhất từng xảy ra với
cô. Anh phải làm cho cô hiểu điều đó.

“Trong trường trung học,” Anh nói, “anh thuộc nhóm những kẻ

đáng khinh, sẽ trêu chọc và bắt nạt em.”

“Em biết.” Sau một thoáng, Zoe nói. “Anh hẳn sẽ gọi em là cô nàng

tóc vàng ngớ ngẩn.”

Thật tệ. Anh đã giận dữ với thế giới. Anh ghét tất cả những thứ anh

không thể có được. Và anh đặc biệt ghét ai đó dịu dàng và xinh đẹp như
Zoe.

Cô lấy một hơi thở sâu trước khi hỏi. “Bây giờ anh nghĩ gì về em?”

Dù cô vừa trao cho anh một cách thức tuyệt vời để đặt ra một

khoảng cách giữa hai người họ, Alex không thể cho phép bản thân sử dụng
chúng. Thay vì thế, anh nói với cô sự thật. “Không. Anh nghĩ em thông
minh. Anh nghĩ em thật tuyệt với những điều em đã làm.”

“Anh có nghĩ em… hấp dẫn không?” cô hỏi đầy băn khoăn.

Anh gần như chết chìm trong nỗi khao khát được chứng minh là anh

thấy cô hấp hẫn thế nào. “Em hết sức quyến rũ. Và nếu anh nghĩ em có thể
đương đầu được với kiểu rắc rối của anh, chúng ta sẽ không đứng đây nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.