HỒ MỘNG - Trang 197

“Em muốn chắc chắn rằng anh biết anh đang từ bỏ điều gì. Em

muốn anh hối tiếc về việc không theo đuổi em.”

Cô mở miệng định cự tuyệt. Nhưng cô lưỡng lự.

“Nếu anh hôn em,” Alex nói. “Lý do duy nhất anh làm là vì em đã

yêu cầu và điều đó sẽ khiến anh cực kỳ hối tiếc.” Anh trao cho cô một ánh
mắt gay gắt, ao ước là cô sẽ thối lui. “Vẫn còn muốn sao?”

“Vâng.” Zoe nói ngay lập tức, nhắm mắt lại và ngước mặt lên.

Dĩ nhiên là Alex đúng. Bất kỳ mối quan hệ nào giữa họ là một ý

tưởng tồi, vì nhiều lý do. Nhưng cô vẫn muốn anh hôn cô.

Cô đứng đó với đôi mắt khép chặt, cổ vũ bất kỳ điều gì anh sẽ làm.

Một sự yên lặng tích điện vây quanh họ. Cô cảm thấy anh di chuyển đến
gần hơn, và cánh tay anh bao quanh cô chậm đến mức một cơn rùng mình
chạy xuyên qua cô, giống như một tia lửa điện cực mạnh. Có một cảm xúc
kỳ lạ mà cô nhớ từ nụ hôn trước đó, giống như bị cuốn đi, bị hòa tan, như
thể anh đang cảm nhận cô bằng tất cả các giác quan của anh, uống lấy mọi
hơi thở của cô, đỏ bừng và tim đập dồn.

Một bàn tay anh tìm đến gương mặt cô, di chuyển hàm cô hướng

lên trên, những ngón tay anh lần theo khung xương mảnh dẻ. Một cái chải
nhẹ lướt qua miệng cô, và một cái nữa, những nụ hôn chóng vánh khiến
môi cô có cảm giác sưng phồng lên. Sự thăng bằng của cô sụp đổ, nhưng
anh túm chặt cô dựa vào sự chống đỡ của cơ thể anh và giữ cô vững vàng.
Cúi đầu thấp hơn, anh kéo rê miệng anh dọc theo làn da nóng bỏng mỏng
manh trên cổ cô. Cô cảm thấy đầu lưỡi anh nghỉ lại trên vị trí mạch đập, và
cô trở nên yếu ớt, tay cô níu chặt vai anh. Chậm rãi, anh hôn cô dần lên
quai hàm, trong khi một bàn tay anh khum lấy phía sau đầu cô để đỡ nó lên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.