HỒ MỘNG - Trang 350

“Cậu không thể đưa họ đến đây sao?”

Justine lắc đầu và kéo Zoe đi cùng cô. Họ đi xuyên qua hành lang

và bước vào trong sảnh ăn tối vắng lặng.

“Các khách trọ đi đâu hết rồi?” Zoe bối rối hỏi. “Có điều gì với họ

vậy?”

Câu hỏi của cô được trả lời bằng quang cảnh một đám đông tụ tập ở

sảnh đón khách. Tất cả mọi người đang cười toe toét với cô. Cô đỏ bừng
khi nhận ra họ được triệu tập để trở thành một phần trong ý định khiến cô
ngạc nhiên. “Đâu phải sinh nhật của tôi.” Cô phản đối. Những tiếng cười
lan toả trong nhóm. Họ tách ra, và cửa trước mở rộng. Thận trọng, Zoe
bước ra ngoài hiên trước.

Mắt cô mở to khi ban nhạc Jazz năm loại nhạc cụ bắt đầu chơi.

Alex xuất hiện, trao cho cô một bó hoa nhỏ. Anh mỉm cười với cô.

“Anh đã sắp đặt để chúng ta có một điệu nhảy.”

“Em có thể nhận ra điều đó.” Zoe cầm bó hoa, hít hương thơm từ

những bông hoa tươi tắn, và ngước nhìn anh với đôi mắt lấp lánh. “Có lý
do đắc biệt nào không?”

“Chỉ muốn thực hành điệu nhảy foxtrot thôi.”

“Hiểu.” Bật cười, Zoe đặt bó hoa trên thành lan can hiên trước nhà

và bước vào trong vòng tay anh, cho phép anh dẫn cô vào điệu nhảy nhịp
nhàng, thanh thoát. Vài đôi khác tham gia cùng họ, trẻ cũng như già, và
khách qua đường dừng lại lắng nghe. Vài đứa trẻ bắt đầu nhún nhảy và uốn
éo vào lúc điệu nhạc trở nên sôi nổi. “Sao lại là buổi sáng đặc biệt này?”
Zoe hỏi Alex. “Và tại sao lại ở ngoài hiên trước của quán trọ?”

“Anh đang trong tâm trạng muốn thực hiện một tuyên bố công

khai.”

“Ôi, không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.