HỒ MỘNG - Trang 92

một cách an toàn, suốt thời gian đó anh ấy sẽ diễn thuyết về việc phải tôn
trọng tự nhiên. Quan điểm của Alex về tự nhiên là, bất kỳ lúc nào, nếu nó
cả gan xông vào bên trong nhà, nó sẽ thấy bản thân đương đầu với một chai
Raid* bự khủng.

(*Raid : một thương hiệu thuốc diệt côn trùng của Mỹ. – Ct của Sẻ)

Ánh mắt anh quét qua khu bếp, một tập hợp lưới nhện lẻ tẻ neo dính

vào một góc trần nhà. Những con nhện thường giăng lưới gần nguồn thức
ăn, điều đó có nghĩa là có một nguồn cung cấp côn trùng lớn đi cùng với sự
ẩm ướt từ những chỗ rò rỉ trong tường.

“Alex.” Giọng khẩn cấp của bóng ma vang đến từ một phòng khác.

“Có gì đó với Zoe.”

Cau mày, Alex rời khỏi bếp và tìm thấy Zoe ở giữa căn phòng

chính, đôi tay quàng chặt quanh thân. Cô đang thở hổn hển thiếu không khí,
như thể phổi cô đã đổ sụp. Anh đến bên cô với hai sải chân. “Gì thế?”

Cô dường như không nghe thấy anh. Đôi mắt cô mở rộng và thiếu

tập trung. Toàn thân cô đang run rẩy.

“Nó có cắn em không?” Alex hỏi, xem xét mặt cô, cổ, cánh tay, mọi

inch mà làn da cô lộ ra.

Zoe lắc đầu, thở khò khè khi cô cố nói. Alex thấy bản thân vươn tay

ra cho cô và vội túm lấy bàn tay anh trở lại.

“Cơn choáng hoảng loạn.” Bóng ma nói. “Cậu có thể làm cô ấy

bình tĩnh lại không?”

Alex tự động lắc đầu. Anh giỏi làm cho phụ nữ tức giận, nhưng việc

xoa dịu họ không phải là sở trường của anh.

Bóng ma có vẻ cáu tiết. “Chỉ nói chuyện với cô ấy thôi mà. Vỗ nhẹ

vào lưng cô ấy đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.