HỔ PHÙ LỆNH - Trang 13

Lạc gia kinh doanh hiệu thuốc, mỗi ngày người đến người đi tấp nập, hơn
nữa gần đây Trường Sinh còn phải tới trường tư thục học, không tiện chăm
sóc nên phó thác nó cho Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư.

Dù sao chỉ cần có người cho đồ ăn, còn ở chỗ nào đối với Củ Lạc mà nói
cũng không khác biệt nhiều lắm.

"Có lẽ tôi cũng nên ngủ đông như Củ Lạc-chan." Nhìn vẻ đáng yêu của sóc
con khi ngủ, Tô Duy không khỏi thở dài.

Thẩm Ngọc Thư giữ nguyên tư thế xem báo, nhấp một ngụm trà, đặt tách trà
xuống, hỏi: "Cậu buồn chán đến thế sao?"

"Không có vụ án nào, đương nhiên buồn chán." Tô Duy lẩm bẩm: "Người
nào đó lại không cho tôi làm nghề thứ hai, nghề thứ hai chính là..."

"Tôi hiểu ý cậu, xin đừng phí thời gian vào việc giải thích vô vị, có điều nói
về án thì tôi nhớ là hôm trước chúng ta vừa tiếp nhận một vụ điều tra gian
phu dâm phụ mà."

"Đúng vậy, nhưng vụ đó chỉ cần hai tiếng đã giải quyết xong rồi. Gần đây
chúng ta chỉ toàn được nhờ vả mấy bắt chó bắt mèo với bắt gian phu dâm
phụ thôi, bắt nhiều đến nỗi tôi mệt nhoài rồi."

"Người ta cũng có thiếu cậu đồng nào đâu."

"Đây không phải vấn đề tiền, mà là vấn đề tinh thần."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.