HỔ PHÙ LỆNH - Trang 137

"Ngày thường tôi cũng mang súng, chú tôi nói trị an chỗ này không tốt lắm,
tặng tôi một khẩu súng bảo tôi mang theo phòng thân, có điều tôi chưa bao
giờ dùng đến, tối qua là lần đầu tiên."

Đợi đến lúc Jacques vất vả lắm mới lên được đạn thì thấy trước mắt sáng
lên, có người dùng bật lửa, ánh sáng nhập nhòe, gã thấy một người bịt mặt
túm lấy Hồ Quân Mai, còn gí súng vào đầu nàng.

Hành động của hắn rất thô bạo, Hồ Quân Mai bị hắn nắm tóc, ghì chặt
xuống.

Cô ấy dường như đã sợ đến đờ người, để mặc cho kẻ kia bài bố. Không chờ
Jacques lên tiếng hỏi, tên kia đã đóng bật lửa, gã nghe thấy tiếng kêu sợ hãi
của Hồ Quân Mai, sau đó cô nhào về phía gã, Jacques vội vàng ôm lấy Hồ
Quân Mai.

Thẩm Ngọc Thư hỏi: "Trong bóng đêm, anh không nghĩ rằng người nhào tới
là hung thủ sao?"

"Không thể nào, Mai đã dùng loại nước hoa mà cô ấy thích nhất, tôi không
ngửi nhầm, hơn nữa cô ấy còn kêu lên, cho nên tôi chắc chắn đó không phải
hung thủ."

Jacques đỡ Hồ Quân Mai ngồi xuống đất, phía đối diện vang lên tiếng súng,
đồ cổ và đồ sứ bị bắn nát, gã không biết tên kia ở đâu, chỉ có thể nổ súng về
phía phát ra tiếng động.

Cho đến khi tất cả âm thanh đều không còn, Jacques mới định thần lại, vội
vàng bật bật lửa để xem tình hình Hồ Quân Mai thế nào thì mới giật mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.