HỔ PHÙ LỆNH - Trang 139

"Hoàn toàn không, trước giờ tôi chưa bao giờ nghĩ phải dùng đến nó, mang
theo thuần túy là để đề phòng thôi."

"Nhưng chúng tôi tìm được sáu vỏ đạn tại hiện trường, hiện đã chứng thực
là cùng kích cỡ với đạn trong súng của anh."

"Không thể nào, súng của tôi không có nhiều đạn như vậy, nhất định là của
hung thủ, hắn cho rằng biệt thự chẳng có ai nên định vào trộm, không ngờ
Mai đột nhiên xuất hiện nên hắn bắt cô ấy để uy hiếp tôi!"

"Ý anh là hung thủ đang án trộm thì vừa khéo đụng phải Hồ Quân Mai, lại
vừa khéo dùng khẩu súng cùng loại với của anh, còn vừa khéo nổ hai phát
súng bắn trúng Hồ tiểu thư, còn anh thì đến một vết trầy da cũng không có?
Trên đời này có sự trùng hợp vậy sao?"

"Nhưng sự thật chính là như thế!"

Thẩm Ngọc Thư lấy giấy bút ra, đưa cho Jacques.

"Có thể vẽ lại một chút hiện trường lúc đó không? Vị trí của anh và hung
thủ, cả vị trí của người chết nữa."

Jacques cầm lấy bút, nhanh nhẹn vẽ sơ đồ phòng khách hôm đó.

Gã đi vào từ cửa chính phòng khách, đứng bên cạnh ghế dựa, người chết dựa
vào chân ghế ở sau lưng gã, hung thủ đứng trước bức phù điêu, hơi chếch về
bên phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.