HỔ PHÙ LỆNH - Trang 199

"Cậu không phải gương." Tô Duy quay đầu lại, mỉm cười: "Cậu là cộng sự
của tôi."

"Suỵt!"

Thẳm Ngọc Thư đặt ngón tay lên môi, chỉ chỉ phía đối diện.

Trong bóng đêm, có bốn bóng người từ con phố đối diện vội vàng đi tới, bọn
họ quan sát tình hình xung quanh rồi nhanh chóng tiến lại gần văn phòng.

Trong số đó có một người rất cao, đội mũ và đeo khẩu trang, nhìn rất giống
người hôm nay đã theo dõi bọn họ, Tô Duy nhỏ giọng nói: "Không ngờ lại
có bốn con cá cắn câu, không biết mồi câu có đủ không."

Thẩm Ngọc Thư nhìn xuống đồng hồ trên tay, đưa tay ra hiệu cho Tô Duy là
mười phút, Tô Duy lôi đồng hồ quả quýt của mình ra, gật gật đầu.

Bốn người đi tới trước cửa văn phòng, một người dáng thấp bắt đầu cố gắng
mở khóa cửa, Tô Duy thầm đếm ngược trong đầu, khi đếm đến ba mươi,
người kia ngẩng đầu lên nói gì đó với đồng bọn, xem ra đã mở được rồi.

"Không phải cậu đã đổi khóa rồi sao?" Thẩm Ngọc Thư ghé sát lại thì thầm
hỏi: "Sao hắn làm lâu thế?"

Mùi hương theo đó xộc vào mũi Tô Duy, để không bị hắt xì, cậu lấy tay bịt
miệng lại, rất muốn nhắc nhở Thẩm Ngọc Thư sau này tuyệt đối không được
xịt nước hoa của phụ nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.