HỔ PHÙ LỆNH - Trang 246

"Đúng vậy đúng vậy, có tin hay như thế sao cậu không nói sớm? Tôi cực kỳ
sùng bái những nhân vật truyền thuyết này, bây giờ khó khăn lắm mới gặp
được một người, đương nhiên phải ngắm như ngắm quốc bảo vậy..."

Tô Duy quên béng tình hình hiện tại, xoa tay đầy hưng phấn.

Thân là thần trộm, Tô Duy hứng thú với những nhân vật trong truyền thuyết
này hơn người thường nhiều, thấy thị vệ đại nội mà kích động như người ta
thấy minh tinh quốc tế, chỉ muốn lao đến xin chữ ký lưu niệm.

Có điều sự hưng phấn ấy không lan truyền được đến hai người còn lại, Đoan
Mộc Hành hỏi Thẩm Ngọc Thư: "Cái gì quốc bảo? Cậu ta đang nói gì thế?"

"Cậu ta thường xuyên lên cơn mất kiểm soát như vậy đấy, lát nữa sẽ tự động
hồi phục thôi, không cần để ý làm gì."

"Vậy đi với tớ, nếu các cậu muốn tìm Thanh Hoa thì có thể tới chỗ này
xem."

Đoan Mộc Hành nói xong, bước nhanh ra khỏi cửa hàng.

Thẩm Ngọc Thư theo sau, được hai bước thì phát hiện Tô Duy vẫn còn đứng
tại chỗ hưng phấn hoa chân múa tay, đành phải quay lại kéo tay cậu rời đi.

Ba người ngồi lên xe do Thẩm Ngọc Thư lái, bị gió lạnh quất tới, Tô Duy
rốt cuộc cũng thoát khỏi trạng thái kích động, quay sang hỏi Đoan Mộc
Hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.