HỔ PHÙ LỆNH - Trang 248

Nói đến truyền thuyết ít ai biết đến, hứng thú của Tô Duy bị khơi dậy, hỏi:
"Chính binh phù mà Hoàng đế dùng để điều binh khiển tướng trong truyền
thuyết sao?"

"Đúng vậy, hổ phù được chia làm hai phần, một nửa trong tay tướng soái,
một nửa do Hoàng đế tự nắm giữ, hai nửa hổ phù hợp lại mới có quyền điều
binh, vụ trộm phù cứu Triệu trứ danh trong lịch sử chính là nói đến việc
trộm hổ phù lệnh."

Là một siêu trộm, từ nhỏ Tô Duy đã nghe không biết bao nhiêu lần điển cố
"trộm phù cứu Triệu", cậu nói: "Cái này tôi biết, có điều giờ là thời dân
quốc, chẳng lẽ những di lão Thanh triều đó còn chưa từ bỏ ý định, muốn
dùng binh phù điều binh khôi phục Đại Thanh sao?"

"Cho dù có lấy được binh phù thì cũng phải có binh để điều động chứ? Hiện
tại quân phiệt cát cứ, binh lính không ít, nhưng tôi tin chẳng ai có thể điều
động được bọn họ."

Không hiểu đang nghĩ tới điều gì, giọng nói Đoan Mộc Hành có chút xa
xăm. Đột nhiên định thần lại, phát hiện trong xe rất yên lặng, anh ta gấp tờ
giấy kia đưa cho Thẩm Ngọc Thư, cười nói: "Có lẽ tớ đã nghĩ nhiều quá,
vừa rồi cậu nhắc đến thị vệ đại nội, vừa hay Thanh Hoa lại là hoàng thân,
nên tớ mới đột nhiên nghĩ vậy. Nhà Thanh đã sụp đổ mười mấy năm rồi, hổ
phù gì đó làm sao tồn tại được chứ?"

"Không, có lẽ nó thật sự tồn tại..."

Trong lòng Tô Duy mơ hồ dấy lên một ý tưởng đáng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.