HỔ PHÙ LỆNH - Trang 308

liệu này rất hiệu quả, giờ thì ta tin rồi."

Cuối cùng cũng không đứng được nữa, Thẩm Ngọc Thư ngã phịch xuống
ghế, hắn gắng hết sức miễn cưỡng hỏi: "Ngươi biết ta sẽ tới, nên cố tình đặt
bẫy dụ ta nhảy vào đúng không?"

"Ta chưa bao giờ xem nhẹ đối thủ của mình, ta biết chỗ bí mật này ngươi
sớm hay muộn cũng sẽ tìm ra."

Thẩm Ngọc Thư nghe giọng nói như vọng từ chỗ nào xa xôi lắm, hắn biết
rằng mình sắp rơi vào hôn mê, cười gượng: "Biết vậy ta đã bảo cộng sự tới
cùng..."

"Không, những kẻ tự phụ sẽ không có cộng sự, hơn nữa cho dù cộng sự của
ngươi tới thì kết quả cũng sẽ giống nhau thôi."

"Nếu ngươi muốn giết ta diệt khẩu, vậy thì thất sách rồi, bằng chứng phạm
tội của ngươi không ở trong tay ta, cộng sự của ta sớm muộn gì cũng sẽ tìm
được."

"Ta đã nói rồi, loại người tự phụ như ngươi không có cộng sự, hơn nữa ta
cũng không sợ người khác phát hiện, bởi vì vụ án này ngày mai sẽ đóng lại."

"Không thể đóng án, hung thủ không phải Jacques, mà là... ngươi..."

Lúc nói câu này, ý thức của Thẩm Ngọc Thư đã bắt đầu đi xa, trong cơn lơ
mơ, hắn nghe thấy tiếng bước chân tiến lại phía mình, kẻ kia đi tới, thổi tắt
ngọn đèn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.