HỔ PHÙ LỆNH - Trang 321

phương, vừa lo hắn xảy ra chuyện.

Tô Duy nghiến răng nghiến lợi: "Đúng vậy, chính là cái tên 'cao lớn' đó, cậu
ta mất tích rồi, bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng. Thế
nên tuyệt đối không thể thả Jacques ra, anh có thể không quan tâm đến
nguyên nhân cái chết của vợ anh, nhưng không thể mặc kệ sự sống chết của
cộng sự tôi được. Nói cách khác, anh không thể đồng ý điều kiện trao đổi
mà Frank đưa ra."

"Tôi không hiểu ý, chuyện cộng sự của cậu mất tích có liên quan gì đến việc
Jacques được thả sao?"

"Tôi cũng không biết, nhưng trực giác nói cho tôi biết rằng không thể thả
Jacques. Trực giác của tôi vẫn luôn rất chuẩn, tôi thà tin như thế chứ không
thể đánh cuộc được."

"Vì sao tôi phải giúp cậu?"

"Anh giúp tôi, tôi nợ anh món ân tình này, tương lai nhất định tôi sẽ trả.
Nhưng nếu anh không giúp, tôi cam đoan mình tuyệt đối có thể khiến anh
không sống nổi ở cái đất Thượng Hải này."

Nghe thấy vậy, Tôn Hàm bật cười.

"Chỉ dựa vào cậu?"

Tô Duy không nói lời nào, ánh mắt nhìn về phía Đoan Mộc Hành, Đoan
Mộc Hành bước lên phía trước một bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.