HỔ PHÙ LỆNH - Trang 339

Cho nên từ đầu Tô Duy đã không nghĩ đến chuyện giấu giếm, nhưng cậu
cũng không cố ý để lộ kế hoạch của mình với Đoan Mộc Hành. Trong cái Tô
Giới hỗn loạn này, ngoại trừ Thẩm Ngọc Thư, cậu không thể tin được bất kỳ
ai.

Ánh mắt Đoan Mộc Hành xẹt qua kìm chích điện của Tô Duy, nói: "Trên
người cậu hình như luôn có đủ thứ đồ kỳ quái."

"Đừng hỏi tại sao, chính bản thân tôi cũng không biết đâu."

Frank bị đẩy lảo đảo suýt ngã, may được Bùi Kiếm Phong đỡ lấy, lão tức
giận chỉ vào Đoan Mộc Hành, kêu lên: "Không ngờ cậu lại dám giúp hung
thủ giết người, rốt cuộc cậu muốn gì?"

Sự phẫn nộ của lão không truyền được tới Đoan Mộc Hành, anh ta chắp tay
dạo bước trong phòng khách, mỉm cười nói: "Hiện tại có chứng cứ chứng
minh Tô Duy là hung thủ ư? Chỉ bằng một cuộc điện thoại nặc danh?"

"Ít nhất có thể chứng minh hắn có vấn đề."

"Muốn biết cậu ta có phải hung thủ hay không rất đơn giản, nếu cậu ta nhất
định nói rằng Thẩm Ngọc Thư bị nhốt ở đây, vậy thì cứ để cậu ta tìm. Nếu
tìm không được, như vậy có thể chứng tỏ cậu ta nói dối. Nếu Frank tiên sinh
khăng khăng không cho cậu ta tìm, ngược lại sẽ khiến mọi người nghĩ rằng
ngài có tật giật mình, đúng không?"

Frank nghẹn lời, nhưng rất nhanh đã nói: "Không phải, là vì đồ cổ ở đây đều
có giá trị liên thành, nếu làm hỏng, hắn có đền được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.