HỔ PHÙ LỆNH - Trang 387

"Chúng ta cả ngày ở bên nhau, tôi có bạn gái hay không cậu không biết à?
Hơn nữa trong lúc tôi còn chưa có bạn gái, cậu không thể tạm đảm đương
vai trò đó một chút sao?"

"Không được, tôi không thích tạm bợ. Cậu không lấy thì thôi."

"Lấy, sao lại không lấy chứ?"

Thấy Thẩm Ngọc Thư muốn đòi lại món quà, Tô Duy vội vàng ôm nó vào
lòng. Được rồi, dù sao thì có còn hơn không.

Lại một cái hộp nhỏ nữa được đưa ra trước mặt cậu.

Thẩm Ngọc Thư nói: "Cái này cũng là cho cậu, lần đầu tiên tôi tặng một thứ
như vậy cho người khác, không biết có được không. Hy vọng là cậu thích."

Càng lúc càng giống lời cầu hôn của một người đàn ông rồi, cùng với vẻ mặt
nghiêm túc trang trọng của Thẩm Ngọc Thư, trống ngực Tô Duy đánh thình
thịch.

... Làm ơn đi, tuyệt đối đừng là nhẫn nhé, nếu không cậu sẽ khó xử xem có
nên nhận hay không lắm đấy.

Mọi người biết đó, tìm được một cộng sự tâm ý tương thông còn khó hơn
nhiều so với tìm tình nhân.

Nội tâm Tô Duy vô cùng rối rắm, cậu đặt hộp dược liệu xuống, cầm lấy cái
hộp nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.