HỔ PHÙ LỆNH - Trang 52

Thẩm Ngọc Thư đưa tay ngăn lại, ra ý bảo cậu tạm thời đừng nóng nảy.

"Đừng nóng, chó sủa là chó không cắn."

Quả nhiên, Jacques mắng vài câu sau, phất phất cái gậy, giận dữ xoay người
rời đi, phu xe còn định trả tiền bồi thường, gã đến nhìn cũng chẳng thèm
nhìn.

"Sao cậu biết được gã sẽ không đánh người?"

"Nếu muốn đánh thì ngay từ đầu đã đánh rồi, không rỗi hơi ở đó mắng nửa
ngày thế đâu. Loại người thích sĩ diện này có một điểm chung: nếu cậu mạo
phạm gã, có lẽ gã sẽ động thủ, nhưng đối diện là kẻ khom lưng uốn gối với
mình, hắn sẽ lại tỏ ra rất lịch sự."

Nghe Thẩm Ngọc Thư giải thích xong, Tô Duy cười, đưa tay ra hiệu cho hắn
lái xe đi tiếp.

"Tôi không cho rằng chửi ầm lên trên đường là hành vi người lịch sự nên
làm."

"Chửi mắng người ta sẽ khiến cho gã có cảm giác đang ở vị trí cao hơn, đây
là hành vi gián tiếp thể hiện địa vị giai cấp của bản thân, nhưng động thủ thì
là hành vi của kẻ lỗ mãng, gã không thèm làm."

"Nghe ra thì có vẻ cậu rất am hiểu tâm lý học."

"Chỉ biết một chút thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.