HỔ PHÙ LỆNH - Trang 55

Lạc Tiêu Dao định mời rượu hai ông anh thì bị Tạ Văn Phương bạt cho một
cái dẹp sang một bên, nói: "Cái thằng nhóc này, con không có việc phải làm,
đừng có làm phiền hai anh."

Lạc Tiêu Dao không dám cãi, ngoan ngoãn chạy qua bên kia với cha mình.

Tô Duy hỏi ra mới biết, hóa ra đã sắp tới Tết Tây, phòng tuần bộ giờ rất
nhàn nhã, cùng lắm cũng chỉ có mấy vụ án nhỏ như trộm cắp vặt, vì thế tinh
thần của mọi người rất rời rạc, tất cả đều mong mau mau tới Tết để được
nghỉ lâu còn về nhà.

Lạc Tiêu Dao nói xong, lại tò mò hỏi: "Vụ án các anh tiếp nhận lần này là
gì? Sao nửa đêm nửa hôm lại phải ra ngoài?"

"Bí mật nghề nghiệp, thứ lỗi không thể nói."

"Em biết, em chỉ nhắc nhở hai người một câu: Tết nhất đến nơi rồi, hai
người đừng có để xảy ra chuyện gì đấy, nếu hại em mất toi kỳ nghỉ, em sẽ
không để yên đâu."

"Cái miệng ăn mắm ăn muối, vốn không có chuyện gì, bị cậu nói vậy cũng
thành có chuyện. Công việc của cậu vẫn tốt đấy chứ? Gần đây Đoan Mộc
Hành có tới quấy rầy không?"

Bị Tô Duy hỏi vậy, cả người Lạc Tiêu Dao cứng đờ theo bản năng.

Từ sau khi cậu biết được thân phận của Đoan Mộc Hành, anh ta cứ dăm hôm
ba bữa lại xuất hiện quanh cậu, bắt cậu làm cái này làm cái kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.