HỔ PHÙ LỆNH - Trang 57

Tô Duy cười nói, chờ Thẩm Ngọc Thư dừng hẳn xe, cậu nhảy xuống chạy
qua, đứng ở phía sau "con ma".

"Ê, cậu đã nhảy đủ chưa?"

Giọng nói đột nhiên vang lên trong bóng đêm khiến "con ma" không kịp đề
phòng, lảo đảo ngã xuống đất, nếu không phải Tô Duy giữ lấy kịp thời thì kẻ
đó nhất định sẽ lăn theo bậc thang xuống dưới.

"Cậu có sao không? Không có việc gì làm nên tới ăn trộm nhà chúng tôi
sao?"

Tô Duy khoanh tay, buồn cười hỏi.

Con ma... đương nhiên không phải là ma thật, mà là Vân Phi Dương, cậu ta
tháo cái mũ lưỡi trai xuống, ngượng ngùng gãi đầu.

"Tô Duy, anh bước đi đừng có không phát ra tiếng như vậy chứ, làm tôi sợ
thót cả tim."

"Chẳng lẽ không phải do cậu làm việc xấu nên không nghe thấy sao?"

Tô Duy lấy ngón tay chỉ chỉ cửa văn phòng.

"Tối lửa tắt đèn chạy đến nhà chúng tôi cạy khóa, có phải cậu rảnh quá hay
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.