HỒ QUÝ LY - Trang 111

Nguyễn Xuân Khánh

Hồ Quý Ly

Chương 2

Ông vua già Nghệ Tôn sắp băng hà. Đã xong những cuộc tiếp xúc đầy thù
hận, ngoài miệng thơn thớt, mà trong lòng chỉ muốn chém giết. Đã xong
những âm mưu cuối cùng, mà hậu quả của chúng là những đợt sóng ngầm
tương lai; những điều ai có thể đoán biết được kiểm soát được, khi thân xác
đã bị vùi kín dưới ba thước đất. Đã xong nốt những màn kịch trần gian,
những phút huy hoàng. những ngày lo âu, những giọt lệ những tiếng cười,
để rồi đến phút lâm chung mới thấy mình là một diễn viên tồi, để rồi đến
lúc sắp nhắm mắt ngoái đầu lại mới thấy đời mình chỉ xứng... một tiếng thở
dài.

Ông vua già nằm trên chiếc giường vàng, trải đệm màu hoàng yến, gối đầu
trên chiếc gối vàng. đắp chiếc chán cũng màu vàng... Người ta muốn thay
quần áo, mặc cho ông bộ đại triều phục có thêu đôi rồng vàng trước ngực,
bộ quần áo có lần có lót mà thợ may thêu phải mất mấy tháng ròng mới
xong, bộ quần áo mỗi năm ông chỉ xỏ tay vài lần vào những ngày đại lễ.
Ông vua già xua tay:

- Trẫm không muốn mặc đâu.

Viên thái giám cung kính:

- Tâu bệ hạ, đó là thể lệ của các tiên vương.

Song, Nghệ Tôn vẫn lắc đầu quầy quậy:

- Khanh biết không. nó nặng lắm. Hôm hội thề, trẫm đã cảm thấy như bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.