HỒ QUÝ LY - Trang 145

Thèm gì cái chuông đeo cổ.

Thèm gì cái bành voi đỏ.

Phất phơ những lá cờ vàng.

Thèm gì lọng xanh lọng tía

Tiền hô hậu ủng nghênh ngang...

Nghe tiếng hát của người quản tượng con voi như dịu đi, nhưng im tiếng
hát, nó lại bực dọc lồng lộn. Người quản tượng cuống quýt chàng biết làm
thế nào. Còn con voi dữ, nó vẫn lừ lừ đôi mắt đỏ. ngẩng đầu lên trời như để
tìm kiếm một cái gì. Nó vươn cao vòi hít hít làn không khí trên vòm muỗm.
Đôi tai thôi ve vẩy như để lắng nghe một âm thanh nào đó mà tai người
không nghe thấy. Nó bỗng chồm hai chân trước lên trời, đứng bằng hai
chân sau. Người quản tượng rên rỉ: Thánh Dực ơi là Thánh Dực? Mày điên
mất rồi? Mày tìm gì trên trời? Mày thấy gì trên tầng cao?

Con voi đã nhìn thấy, nghe thấy một cái gì đó thật, một cái gì đó mà chẳng
ai nhận thấy. Lúc này, tiếng hát dỗ dành của người quản tượng cũng trở nên
vô ích. Mắt con voi đã đỏ ngầu. Nó hí lên những tiếng hí dài man rợ. nó
giật xích làm cây muỗm rung lên bần bật. Lúc này người ta đã đổ xô tới
quanh con vật. Người càng đông con voi càng hung dữ.

Quan đô hộ phủ Hồ Hán Thương cũng lúng túng một lát trước tình thế bất
ngờ. Con Thánh Dực do những lái buôn voi Chiêm Thành bán cho ông
Nguyễn Trâu Điền. Ông Trâu Điền giỏi y thuật, bố của quan nội tẩm học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.