HỒ QUÝ LY - Trang 497

mỗi to thêm. Trước là một tiếng của một con hổ. Sau, hình như có tiếng cả
chục con. Tiếng à uôm từ mỏm đá này truyền sang mỏm khác. Có con hổ
trước còn ở xa, sau tiến lại gần am. Có lẽ nó đứng ngay ở gốc cây xích tùng
to nhất, gần nhất mà kêu. Tiếng kêu ngân vang rung cả mái là. Có lẽ nó
vươn cổ lên trong mưa mà kêu bằng một sắc điệu trầm trầm thê thiết. Tiếng
kêu hình như tức giận lại hình như khiếp hãi, không hiểu con vật khổng lồ
hung dữ đó muốn báo hiệu một cái gì cho rừng sâu. Chỉ biết rằng khi con
vật ấy cất lên, thì muôn vật khác đều bặt lặng. Rừng núi Yên Tử lúc đó chỉ
còn tiếng mưa rơi, suối réo ầm ào, và tiếng con hổ oang oang... uôm uôm...
thảm thiết. Rống lên một lúc, con vật đột nhiên ngừng kêu. Núi rừng chợt
rơi tõm vào sự lặng ngắt. Chỉ còn tiếng rào rào của mưa và tiếng ầm ầm của
con suối. Cả đến gió lúc này cũng yên. Trong cái nền âm thanh đều đều của
nước ấy, chợt nghe thấy một tiếng động lạ soạt soạt. Nghe kỹ mới đoán ra
đó là tiếng con hổ mài móng vuốt trên thân cây xích tùng.
Sư Vô Trụ ngồi đọc kinh thâu đêm cho đến sáng. Cư sĩ họ Phạm cũng ngồi
thiền sau lưng người đồng đạo. Hôm sau, trời tạnh. Vào lúc quá ngọ, khi
hai người đang ngồi uống trà. sư tiểu xuống núi trở về dẫn theo hai người
một trai một gái. Họ quỳ xuống vái lạy sư Vô Trụ:
- Học trò thật đắc tội. Bao năm nay mới về thăm thầy.
Hoà thượng nhìn chàng trai một lát, nhận ra ngay:
- Phạm Sinh! Con đấy ư? Ta chờ con đã bao lâu nay. Thảo nào, dạo này ta
thấy sốt ruột. Đêm qua rừng động, ta chợt nhớ tới con, và cầu xin đức Phật
hộ trì cho con. Thì nay, con về thật rồi. Về thật rồi - Sự sung sướng hiệu rõ
trên nét mặt ông già mặc dầu ông là người tu hành. Ông chỉ tay vào cô gái
đang quỳ bên cạnh - Còn vị này là ai? à, ta hiểu rồi. Có phải là vợ con đó
không?
Được biết Thị Hạnh là con gái Sử Văn Hoa, hai ông già ngậm ngùi cho số
phận người bạn già tài hoa viết sử ở Thăng Long.
Tối hôm đó, hai thầy trò ngồi dưới hoa trò chuyện. Phạm Sinh nói:
- Thưa thầy, con thật mê muội. Trước kia lòng con lúc nào cũng nung nấu
một chí căm thù. Thậm chí ngột ngạt vì nó, có lúc muốn huỷ bỏ cả thân
mình vì nó... May mà gặp duyên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.