HỒ QUÝ LY - Trang 531

với một người... như Thanh Mai...
Có một cái gì rất lạ lùng trong giọng nói của viên võ tướng mà tôi không
xác định nổi. Tại sao Khát Chân lại không muốn nàng trở về lúc này? Tôi
đặt câu hỏi, nhưng chính trong thâm tâm, tôi cũng nghĩ nàng không nên về
đây. Có một cái gì đó gờn gợn trong không khí nơi này. Lúc dừng ngựa ở
chân Đốn Sơn, tôi đã cảm thấy điều đó. Nhưng đến khi vị lão tướng kể ra:
nào việc Hồ Tùng nắm cấm vệ quân, nào chuyện người dân đến đây cũng
phải chọn lựa kỹ càng, rồi nhất là trong bữa tiệc mừng Tây Đô và đọc “Phú
con ngựa lá” bữa tối, thì một cảm giác ong ong ngột ngạt bỗng xuất hiện
trong tôi, càng lúc càng rõ.
Sự tất bật của Nguyễn Cẩn càng làm tôi thêm bồn chồn. Khi gặp cha tôi,
Cẩn bối rối nói:
- Tại sao lại im ắng thế này? Thưa thái sư, sự quá im ắng làm lòng hạ quan
không yên.
Người của ta ở nhà thượng tướng quân có báo tin gì về không?
- Dạ, Trần Khát Chân vẫn im lìm không có thái độ lạ ông ta cũng chẳng gặp
ai.
- Còn Trần Nguyên Hàng?
- Dạ, quan Thái bảo cũng thế.
- Còn những người khác?
- Thưa cũng thế.
- Dân chúng thì sao?
- Dân chúng hồ hởi vì được nhận phát chẩn, lại được vui chơi thoả thích...
- Có đông người lạ không?
- Dạ, người tứ xứ đến khá đông...
- Có tin đồn đại gì không?
- Có tin đồn Nguyễn Nhữ Cái, tên làm bạc giả, tên giặc cỏ ở Đà Giang cũng
có mặt ở Tây Đô, tôi đã cho ráo riết tìm kiếm, nhưng chưa thấy.
- Người tứ xứ, đó là điều cần chú tâm. Không để bất cứ chuyện gì xẩy ra,
đó là việc quan trọng hàng đầu. Hình như đêm qua, lúc ở điện Minh Đạo
đang đọc “Phú con ngựa lá”, người ta đã bắt được một kẻ du thủ du thực
say rượu. Lúc say, hắn ba hoa rằng đã từ Đà Giang đến, Nguyễn Cẩn rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.