HỒ QUÝ LY - Trang 57

Trong khi diễn ra hội thề Đồng Cổ,
tôi được cha phái đi công cán ở
Thanh Đô trấn. Khi trở về đúng
vào lúc tan hội. Ngay đêm ấy, tôi
vào phủ thái sư để bẩm với cha
công việc.

Lúc đó, tất cả đều vắng nhà, hình như mọi người đi ăn tiệc ở đâu đó. Tôi
vào thư phòng nơi làm việc của cha. Đó là một căn phòng rộng, với đồ đạc
bày biện thoáng và giản dị. Một cái sập đặt chính gian giữa, trên đặt một
cái kỷ, trên kỷ có ngọn bạch lạp dài đang cháy, bên cạnh là một cuốn sách,
ở đầu gian phòng là một tủ sách; phía đầu đối diện trong bóng tối chập
chờn là một chiếc ghế dài có đệm dùng làm chỗ ngả lưng khi làm việc mệt.
Tôi lại gần chiếc đôn ngọc bích độc nhất để đối diện chiếc sập gụ, và nhìn
lên bức tường đằng sau chiếc sập, nơi đó cha tôi vẫn treo một bức tranh do
chính tay tôi vẽ. Đó là bức vẽ Núi Yên Tử, ngọn núi cao nằm gần biển
đông. Núi cao ngàn trượng có mây trắng vờn quanh sau lưng là trùng trùng
điệp điệp những ngọn núi nhấp nhô như muôn vàn con voi đang quỳ phục;
dưới chân núi một ông lão chống gậy đi trong rừng tùng mắt nhìn chóp núi
nơi có đám mây trắng chờn vờn như một chiếc lọng che, hoặc cũng có thể
như một con rồng đang nằm im trong tư thế chuẩn bị bay vút lên không.

Cha tôi hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.