HỒ SINH TỬ - Trang 345

“Em đã mắc lỗi gì ạ?”

Trên bàn Trương Minh Tùng có một chiếc máy ảnh kỹ thuật số ống kính
đơn, dưới kính bàn là vô số các kiểu ảnh, thì ra ông ta là người đam mê
nhiếp ảnh. Ông ta cất máy ảnh vào bao, nhìn chằm chằm vào mặt cậu: “Tôi
đang lo lắng cho em, trầm mặc ít lời, tách biệt khỏi tập thể, hành vi kỳ
quặc, có nam sinh nói em làm cho chúng sợ hãi.”

“Em không biết người khác nghĩ như thế nào, nhưng em lúc nào cũng thế
này, cũng không vì thế mà ảnh hưởng đến thành tích học tập. ”

“Mỗi sáng em đều tập chạy một mình ở sân vận động, tôi để ý thấy có vài
nữ sinh âm thầm nhìn theo em. Tôi đã gặp riêng vài nữ sinh để hỏi chuyện,
nhưng có người nói em không thích phụ nữ?”

“Ơ, em chỉ là hay xấu hổ trước mặt các bạn nữ thôi mà.”

“Đấy không phải là lý do.” Trương Minh Tùng lộ ra nụ cười khiến cho
người khác phải do dự, “Em còn có rất nhiều chuyện giấu giếm thầy cô.”

“Làm gì có ạ.”

Cậu bày ra vẻ mặt ngây thơ vô tội, thầy giáo lại từng bước ép hỏi: “Em là
học sinh đặc biệt nhất trong lớp tôi, có thể nói là khác biệt nhất trong cái
trường này.”

“Em nghĩ nguyên do chắc có lẽ là bởi vì em quá thích đọc sách, nên mới trở
thành mọt sách chăng.”

“Một anh mọt sách ngày nào cũng luyện Thái Cực quyền ấy à?”

“Khu nhà em ở rất loạn, thường xuyên có lưu manh gây gổ đánh nhau tranh
giành địa bàn, rèn luyện sức khỏe chỉ là để bảo vệ bản thân và mẹ em thôi
ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.