HỒ SINH TỬ - Trang 424

như những nhà xung quanh, hai năm sau, nơi đây trở thành một tòa nhà cao
cấp. Tư Vọng lưu luyến nhà cũ, cùng với bức tranh hoa anh đào cậu vẽ trên
tường, bài thơ cổ khắc trên bậu cửa sổ. Liệu cây hòe cổ thụ trước nhà có bị
chặt đi không? Trong ngôi nhà chật chội này, còn có cả ký ức về người bố
mười bảy năm trước của cậu nữa.

Ngày chuyển nhà, đồ đạc chẳng nhiều nhặn gì, tất cả rác rưởi đã bị Hà
Thanh Ảnh vứt cả rồi - trong đó có không ít di vật của người chồng. Tư
Vọng giúp mẹ chuyển tất cả đồ dùng trong nhà, quày quả bận bịu, hàng
xóm láng giềng đều nói cậu càng ngày càng giống Tư Minh Viễn hồi xưa.

Buổi tối, cuối cùng mẹ con Hà Thanh Ảnh cũng vào ở trong ngôi nhà mới.
Họ thuê một căn chung cư hai phòng đầy đủ nội thất và đồ dùng gần hiệu
sách. Nhà vệ sinh và phòng bếp đều rất tuyệt, đó đúng là ngôi nhà mà họ ao
ước bấy lâu nay. Lần đầu tiên Tư Vọng có phòng ngủ riêng của mình, mẹ
cậu mua cho cậu một chiếc giường đơn mới.

Mấy ngày sau, Hà Thanh Ảnh vào phòng con trai, dọn dẹp quần áo chuyển
mùa cho cậu. Tư Vọng bỗng kéo chăn ra bảo: “Mẹ, con chải đầu cho mẹ
nhé?”

“Tối rồi còn chải đầu làm gì?”

“Mẹ để con chải đầu đi, con chưa từng chải đầu cho phụ nữ bao giờ.”

Hà Thanh Ảnh vui vẻ ngồi xuống trước gương, Tư Vọng nhỏm dậy bò lại
gần, cầm chiếc lược sừng lên. Cậu vụng về chải vài nhát, khiến cô đau đến
mức phải kêu lên, rồi cô quay đầu xoa ngực con trai: “Vọng Nhi, con
không lạnh à?”

“Không lạnh ạ.”

Bình thường cậu tập võ đã quen cởi trần rồi, huống hồ hôm nay trời đã ấm
lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.