HỒ SINH TỬ - Trang 432

khan hai tiếng rồi nói: “Xin lỗi cháu, ta biết cháu đến quét mộ cho con trai
ta, nó ở trên trời có linh thiêng, nhất định sẽ phù hộ cho cháu.”

Thân Mẫn trợn mắt lườm thiếu niên một cái, chính cô nói cho cậu biết mộ
anh trai mình, cô rất sợ bố biết chuyện này, trong lòng cũng thầm mắng -
cái gã chết tiệt không biết tốt xấu này tự dưng chạy đến đây làm gì?

Tuần trước cô ngồi một mình trong quán canh cay cạnh trường trung học
Mùng 1 tháng 5 ăn mì cay nóng đến mức mồ hôi mồ kê đầm đìa thì bỗng bị
ai đó vỗ vào sau lưng, quay đầu lại thì thấy một chàng trai trẻ. Mấy tháng
nay cô đã cảnh giác hơn với người khác giới, vừa quay đầu định bỏ chạy thì
nhớ ra gương mặt này, vuốt ngực nói: “Ôi, giật cả mình!”

“Ừ, xin lỗi, cậu vẫn nhận ra tôi à?”

“Cậu tên là Lượng?”

“Đúng rồi, bạn Tiểu Mẫn.” Cậu chỉ sang phía bên kia đường nói: “Mỗi tuần
tôi đều làm thêm ở tiệm sách kia kìa.”

“Thế thì tốt, tôi sẽ thường xuyên tới mua sách.”

“Không cần đâu, bà chủ rất hung dữ, nếu cậu đến nói chuyện với tôi, bà ấy
sẽ đuổi việc tôi mất.”

“Thôi được rồi.”

Cô lè lưỡi, cậu thiếu niên cụ non hỏi: “Bố cậu vẫn khỏe chứ?”

“Nghỉ hưu ở nhà rồi, chẳng có việc gì làm toàn đọc mấy quyển sách kỳ
quái thôi.”

“Sách kỳ quái á?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.