HỒ SINH TỬ - Trang 463

ngầm pha chế thành thuốc độc.

Ngày 5 tháng 6 năm 1995, cả buổi tối hôm đó cậu ta luôn quan sát Liễu
Mạn, phát hiện thầy Thân Minh và Liễu Mạn nói chuyện riêng trong phòng
tự học. Đợi khi Liễu Mạn bước ra, trong hành lang tối đen không người,
Mã Lực đột ngột xuất hiện, nói nhỏ vào tai cô: “Mười giờ tối nay, tớ đợi
cậu ở căn xép bí mật bên trên thư viện.”

Rồi cậu ta thấp thỏm chờ đợi cô lên gác, cuối cùng Liễu Mạn cũng trèo lên
như một linh hồn.

Liễu Mạn khuyên cậu đừng nên gặp Trương Minh Tùng nữa, còn nói sẽ
cùng cậu đến đồn công an tố giác, phải bắt bằng được gã bại hoại Trương
Minh Tùng. Mã Lực lẳng lặng vòng ra phía sau cô, tay đeo găng, lấy ra
thuốc độc đã chuẩn bị sẵn, ép cô nuốt xuống. Liễu Mạn không hề đề phòng
gì, không kịp chuẩn bị, nên nuốt xuống một ngụm lớn, không có cách nào
nôn ra nổi. Mã Lực hốt hoảng bỏ trốn ra khỏi căn gác, cài chặt then cửa từ
bên ngoài.

Liễu Mạn đập cửa phòng, mấy chục phút sau, Mã Lực nằm rạp xuống nền
đất thư viện nghe ngóng, cho đến khi không còn thấy âm thanh gì trên gác
nữa.

Đêm đó, khi rời khỏi phòng ngủ, cậu ta đã châm một nén hương dưới gầm
giường. Trong nén hương đó có thuốc mê, có thể khiến người ta chìm sâu
vào giấc ngủ - để khi cậu ta lén lút ra ngoài giết người, rồi lại lẳng lặng
quay về phòng không bị bạn cùng phòng phát hiện.

Ngày hôm sau, 6 giờ sáng, cậu ta mới nhìn thấy Liễu Mạn nằm trên đỉnh
nóc thư viện.

Trong khoảnh khoắc, cậu ta sợ đến mức hồn vía lên mây, phản ứng đầu tiên
là: cô ta vẫn còn sống ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.