HỒ SINH TỬ - Trang 476

Mười ngón của đôi bàn tay đã từng giết người đó thô cứng chẳng khác gì
vòng khóa xe đạp.

Người phụ nữ ban đầu giãy giụa và chống cự, hai chân dồn hết sức đá loạn
lên, từ sâu trong cuống họng phát ra âm thanh tựa rắn bò trên cỏ, cho đến
khi toàn thân mềm nhũn, không còn khả năng kiểm soát đại tiểu tiện gì
được nữa.

Chị ta đã chết.

Chị ta từ từ biến thành xác chết cứng đờ trong tay người đàn ông chị từng
yêu, cuối cùng nằm gục trên sàn nhà bẩn thỉu.

Lộ Trung Nhạc lùi lại nửa bước, rút một điếu thuốc ra hút, nhìn Trần
Hương Điềm đã chết đang nằm đó, bỗng cảm thấy tư thế chết của người
phụ nữ này thật khó coi.

Xin lỗi nhé, mẹ của con tôi.

Hắn dụi dụi đầu mẩu thuốc lá vào xác chết, nhấc điện thoại bàn lên, bấm số
điện thoại di động mà Trần Hương Điềm vừa đưa.

“A lô, xin hỏi có phải Âu Dương Tiểu Chi không?”

Đầu dây bên kia vang lên giọng nữ nhẹ nhàng dễ nghe, khiến người ta phải
thắc mắc rằng liệu có phải chủ nhân là một nữ sinh đại học hay không.

“Tôi đây, ai đấy ạ?”

Lộ Trung Nhạc cúp máy, cúi đầu rời khỏi hiện trường giết người, không
quên đóng chặt cửa.

Hắn quay về phòng trọ thu dọn hành lý, nhắn tin cho chủ tiệm sửa chữa
điện máy xin nghỉ việc, đi suốt đêm tới bến xe đường dài, bắt đầu khởi
hành về quê hương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.