HỒ SINH TỬ - Trang 503

Âu Dương Tiểu Chi bắt đầu giãy giụa kịch liệt, dây thừng càng cứa sâu
thêm vào da thịt cô, đau đến chảy nước mắt. Khi cô dừng lại nghỉ thì phát
hiện ra trong hốc mắt Tư Vọng đong đầy lệ.

Mấy phút sau, Lộ Trung Nhạc lấy ra mấy thùng xăng cùng với một cái máy
màu đen trông rất kỳ quái. Hắn lắp vào đó hai cục pin, thấy đèn đỏ nhấp
nháy rồi nói: “Ít nhất cũng đủ dùng hai mươi tư giờ!”

Máu trên miệng Tư Vọng càng nhiều hơn.

Sau đó, Lộ Trung Nhạc thu dọn hành lý, tiện thể dọn luôn rác rưởi đem đi,
kể cả đầu lọc thuốc lá. Trong phòng không còn bất kỳ một dấu vết nào - trừ
hai người còn sống và mấy thùng xăng.

Trong ngôi nhà hung trên đường An Tức chỉ còn lại Tư Vọng và Âu Dương
Tiểu Chi.

Cách một lớp rèm, trong đêm đen, có thể nhìn thấy bóng cây ngân hạnh
đang đung đưa dưới ánh đèn đường.

Trong phòng nồng nặc mùi xăng nhức mũi.

Từ mũi Tư Vọng phát ra tiếng khò khè, máu tươi trên miệng ướt rồi lại khô,
khô rồi lại ướt, miếng băng dính bịt chặt miệng cậu, cậu chỉ hận không thể
cắn đứt luôn đầu lưỡi.

Bỗng nhiên, cậu nhớ tới mẹ.

Cậu giãy giụa cử động trên ghế đến nỗi cơ thịt toàn thân gần như sắp nứt ra
mà vẫn không thể lại gần Tiểu Chi. Chỉ cách nhau có nửa mét, hai người
đều bị băng dính dán kín miệng, cô dùng đôi mắt đầy lệ nói cho cậu biết -
Anh là thầy Thân Minh!

Khoảnh khắc ấy, cậu đã hiểu điều cô muốn nói, nhưng cũng chỉ có thể trả
lời lại bằng ánh mắt: “Anh đây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.