HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 248

XXI

Đến khi hầu tước Clameran nhận ra rằng giữa lão và Madeleine không

còn một trở ngại nào khác ngoài Raoul thì lão đã thề rằng lão sẽ thủ tiêu vật
trở ngại này.

Ngay hôm sau lão đã tìm ra cách xử trí. Đến đêm, khi Raoul đi bộ về nhà

tại Vésinet, đến khúc ngoặt của con đường dẫn ra ga, y bị ba kẻ lạ mặt tấn
công. Bằng một sức khỏe phi thường cộng với sự thành thạo lão luyện về võ
“cước quyền” của Pháp và quyền Anh, Raoul đã dễ dàng thoát khỏi đối thủ
mà chỉ bị xước nhẹ một chút ở cánh tay trái.

Qua vụ này, y tự nhủ là từ nay y sẽ cẩn thận đem súng theo người. Nhưng

y không hề ngờ vực lão tòng phạm của mình.

Nhưng hai ngày sau, tại một quán giải khát, có một gã khốn nạn cao to lạ

mặt đã vô cớ gây chuyện cãi lộn với y và cuối cùng gã quẳng cho y tấm
danh thiếp thách y đấu sức, Raoul định lao vào cho gã xấc xược kia nếm đòn
võ, nhưng bạn bè y đã giữ y lại. Y liền bảo:

- Được thôi, thưa ông, sáng mai ông cứ ở nhà, tôi sẽ cử hai người bạn của

tôi đến gặp ông.

Lúc đó y giận dữ nói như vậy, nhưng khi kẻ xúc phạm đi khỏi thì y mới

trấn tĩnh lại suy nghĩ và mới thấy có nhiều điều đáng nghi một cách kỳ lạ. Y
nhặt tấm danh thiếp của gã lạ mặt để ria mép có vẻ yêng hùng lên đọc:

“W. H. B. Jacobson Cựu chí nguyện quân của Garibaldz. Cựu sĩ quan

cao cấp của tập đoàn quân miền Nam. (Italia Mỹ) Nhà 30, phố Léonie.”

Raoul thỏa thuận với hai người bạn nhận làm chứng cho y là họ sẽ về

khách sạn Louvre gặp y để báo cáo kết quả về cuộc gặp gỡ với gã Jacobson
kia. Sau đó y đi tìm hiểu đối thủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.