HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 113

đêm chạy vào trong tòa nhà hẹn hò, kết quả nghe được trong tòa nhà có cô
gái đang khóc. Có thể là có người bầu bạn, hơn nữa lòng hiếu kỳ thôi thúc,
hai người nắm tay đi tới phòng 304 nơi truyền ra tiếng khóc. Đẩy cửa
phòng ra, giữa ánh trăng mông lung, chỉ thấy trên chiếc giường sắt năm đó
Duẫn Ái Quân từng ngủ, một cô gái đang nằm bên trên, hai tay bụm mặt
nhẹ giọng khóc nức nở. Giống hệt như bảo vệ nhìn thấy, cô bé kia tóc ngắn,
vóc dáng gầy yếu, mặc quần jean và áo bông đỏ, kia rõ ràng chính là bộ
dáng của Duẫn Ái Quân trong truyền thuyết. Phản ứng của hai học sinh kia
có thể đoán được rồi chứ, nhưng cũng may hai đứa trẻ này thuộc dạng vô
tâm vô phế, sau khi trường học trấn an một phen, vẫn có thể học lại bình
thường. Nhưng từ đó về sau không còn ai dám tiến vào tòa ký túc xá kia
nữa."

Trưởng ban bảo vệ tự thuật đầy đủ chân tướng rõ ràng của chuyện này, ba

người đều rơi vào suy nghĩ của riêng mình, hồi lâu, Hàn Ấn mới nói: "Ông
có thể đưa chúng tôi đến ký túc xá đó xem không?"

Trưởng ban bảo vệ sợ run, chậm rãi gật đầu: "Được thôi."

Băng qua trường học, đi qua những bãi cỏ xanh mướt, trưởng ban bảo vệ

đưa Hàn Ấn và Khang Tiểu Bắc ra cổng bắc của trường, đi vào khu ký túc
xá đối diện.

Khu ký túc xá tổng cộng có bốn tòa nhà, vách tường màu xám, mái nhà

màu nâu đỏ, thoạt nhìn đã có lịch sử lâu đời. Theo trưởng ban bảo vệ đi vào
chỗ sâu nhất, liền nhìn thấy chung quanh tòa nhà ký túc xá số 4 kia cỏ dại
đã mọc um tùm, xập xệ không chịu nổi. Bởi vì không có tài chính tu kiến,
ký túc xá vẫn cứ hoang phế.

Cổng ký túc xá, là từ hai cánh cửa gỗ màu đỏ tay nắm sắt tạo thành, sơn

loang lỗ, thủy tinh sớm đã không thấy bóng dáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.