HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 115

Ký túc xá lớn như vậy, ngoại trừ cái giường Duẫn Ái Quân từng ngủ, còn

lại không nhìn ra chỗ nào kỳ lạ, đợi trong chốc lát, Hàn Ấn đề xuất có thể đi
rồi.

Ra khỏi tòa ký túc xá, trưởng ban bảo vệ khép lại cửa gỗ, quay đầu, Hàn

Ấn đưa cho ông ta danh thiếp: "Nếu tòa nhà này lại xảy ra chuyện gì khác
thường, phiền ông gọi điện thoại cho tôi."

Trưởng ban bảo vệ đang định nhận lấy danh thiếp, cửa gỗ phía sau đột

nhiên mở ra một khe hở, từ khe cửa thổi ra một luồng gió âm, quét danh
thiếp trong tay Hàn Ấn rơi xuống đất, ngay sau đó, danh thiếp nháy mắt lại
bị cuốn tung giữa không trung, bay ra xa, không thấy bóng dáng nữa.

"Chắc là cửa không đóng kỹ thôi." Tâm trạng Hàn Ấn mặc dù cũng cảm

thấy có chút tà môn, nhưng ngoài miệng vẫn dửng dưng, tiếp theo lại lấy ra
danh thiếp đưa qua.

Vẻ mặt trưởng ban bảo vệ cực kỳ mất tự nhiên, quay về hướng gió thổi

sửng sờ chốc lát, hai tay run rẩy nhận danh thiếp.

Theo trưởng ban bảo vệ trở lại giáo khu, đi tới thư viện.

Hoàng Truyền Quân không có ở đó, một nhân viên quản lý khác nói ông

ta ăn cơm trưa xong xin phép ra ngoài, phải một giờ nữa mới về. Hàn Ấn
liền cho trưởng ban bảo vệ đi trước, anh cùng Khang Tiểu Bắc ngồi chờ
một lúc.

Xem ra Hoàng Truyền Quân rất đúng giờ, khoảng chừng một giờ sau quả

nhiên trở lại.

Giới thiệu lẫn nhau, tìm một góc yên tĩnh ngồi đối diện, Hàn Ấn bắt đầu

nói: "Chúng tôi là vì một vụ án bằm thây gần đây, tới tìm ông tìm hiểu chút
tình hình."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.