HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 117

"Ông hận vợ mình không?"

"Đương nhiên, vì yêu, cho nên mới hận."

"Rạng sáng ngày 1 tháng 1 đến rạng sáng ngày 4 tháng 1 năm nay, ông ở

đâu? Đang làm gì?"

"Thế nào, các người cho rằng tôi là hung thủ của vụ án bằm thây kia?"

Hoàng Truyền Quân nhíu chặt mày.

"Hỏi ông, ông phải trả lời, nói nhảm nhiều vậy!" Khang Tiểu Bắc nhịn

không được lớn tiếng nói.

Trên trán Hoàng Truyền Quân ứa ra một lớp mồ hôi hột, vẻ mặt không

hài lòng càng đậm, cuối cùng, giống như dùng sức nén nhịn, chớp mắt nói:
"Không làm gì cả, một người đàn ông độc thân như tôi, cũng không có sở
thích bất lương gì, lúc nghỉ ngơi ngoại trừ đến chợ mua thức ăn, thì ở nhà
đọc sách."

"Còn nhớ rõ đã đọc sách gì không?" Hàn Ấn hỏi.

"Cái này, cái này nhớ không rõ." Hoàng Truyền Quân lau mồ hôi trán.

Hàn Ấn theo dõi ông ta trong chốc lát, nói: "Không nói về ông nữa, nói

về học sinh lớp ông năm đó, nhất là tình hình của nam sinh đi."

Hoàng Truyền Quân rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, ngữ khí cũng bình thản

lại: "Năm đó trong lớp tổng cộng chỉ có chưa tới 10 nam sinh, tôi chỉ dạy
họ mấy tháng, tình huống cụ thể không rõ lắm, hiện đang làm gì càng
không biết. Nhưng mà lớp trưởng lúc đó sau khi tốt nghiệp thì ở lại trường
dạy học, bây giờ đang làm việc ở phòng công tác sinh viên, các cậu có thể
tìm cậu ta hỏi thêm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.