HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 119

Khang Tiểu Bắc bực tức, giọng mỉa mai nói với cô giáo: "Chuyện của tôi,

cô không lo được đâu." Vừa nói xong Khang Tiểu Bắc trực tiếp treo thẻ
cảnh quan trước màn hình máy tính của Lưu Tương Minh.

Nhìn thấy thẻ cảnh quan Lưu Tương Minh mới hồi phục lại tinh thần, con

mắt từ trên máy tính lưu luyến rút ra, sau khi liên thanh xin lỗi thì nhường
chỗ ngồi cho hai người.

"Hai vị tìm tôi hỏi tình huống Duẫn Ái Quân năm đó sao? Nghe nói hung

thủ kia lại giết người, quá kiêu con mẹ nó ngạo. 16 năm trước để hắn thoát,
lúc này các anh ngàn vạn lần đừng thả hắn nữa nhé." Không đợi Hàn Ấn và
Khang Tiểu Bắc lên tiếng, Lưu Tương Minh đã bô bô.

Xem ra, mặc dù án bằm thây năm nay phía chính phủ chưa chính thức

đưa tin, nhưng dân chúng đã sớm truyền ra rồi, hơn nữa phổ biến suy nghĩ
đương nhiên như vậy, là hung thủ án trước lại tiếp tục giết người. Có lẽ vì
Duẫn Ái Quân, thầy trò đại học Cố Đô vô cùng chú ý vụ án này, từ trưởng
ban bảo vệ đến chủ nhiệm lớp rồi cả vị lớp trường ở lại trường dạy này, làm
cho Hàn Ấn có cảm giác như sớm đã chuẩn bị tốt tinh thần cảnh sát tới
thăm rồi.

Hàn Ấn cười, ngữ khí ôn hòa nói: "Anh làm việc ở phòng công tác sinh

viên có vui không?"

Vấn đề của Hàn Ấn rõ ràng ngoài dự liệu của Lưu Tương Minh, hắn run

lên một chút, quay đầu nhìn đồng nghiệp xung quanh, hạ giọng nói: "Tôi
muốn ra ngoài hút điếu thuốc, chúng ta ra ngoài nói đi."

Lưu Tương Minh dắt hai người đến một đình nghỉ mát bên cạnh thao

trường, châm thuốc lá cho hai người, hai người tỏ vẻ không hút, hắn liền tự
châm cho mình một điếu.

"Anh ở phòng công tác sinh viên làm việc thế nào?" Hàn Ấn tiếp tục vấn

đề vừa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.