HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 175

"Vậy ngài vì sao đến nay còn canh cánh trong lòng chứ?" Hàn Ấn thấy

mặt Phó Trường Lâm lộ vẻ kinh ngạc, cười nói, "Tôi thấy phần hồ sơ kia đã
bị lật mòn rồi, nói vậy ngài nhất định thường xuyên lấy ra đọc."

Phó Trường Lâm cũng hiếm khi nở chút nụ cười, đây là lần đầu tiên ông

ta cười với Hàn Ấn, trong nụ cười mang theo chút tán thưởng, mang theo
giọng điệu khẳng định nói: "Cậu rất nhạy cảm, phân tích rất đúng, nhiều
năm như vậy trong lòng tôi quả thật chưa bao giờ ngừng hoài nghi Hứa
Tam Bì. Nếu lòng hắn thẳng thắn vô tư, sao phải dùng quan hệ để thoát
thân? Khả nghi hơn chính là, mấy tháng sau khi nhận bằng tốt nghiệp, Hứa
Tam Bì dưới sự chăm sóc của ông chú lo lắng không yên xuất ngoại, thật sự
có hiềm nghi đang tránh đầu sóng ngọn gió." Phó Trường Lâm thở dài một
tiếng nói tiếp, "Chỉ tiếc năm đó kỹ thuật kiểm tra pháp chứng của chúng ta
còn rất lạc hậu, nếu là bây giờ nhất định sẽ phát hiện được vết máu trong
tiểu viện kia."

"Gian tiểu viện kia còn không?" Hàn Ấn hỏi.

"Sớm đã hủy xây thành khách sạn rồi." Phó Trường Lâm nói xong lại sâu

xa bổ sung một câu, "Cậu đoán xem? Người đầu tư khách sạn, chính là chú
của Hứa Tam Bì."

"Việc này thật là có chút vấn đề." Hàn Ấn gật đầu, dừng một chút, hỏi,

"Tình hình Hứa Tam Bì sau khi xuất ngoại thế nào? Tôi nghĩ ngài nhất định
không thể không biết đúng chứ?"

Phó Trường Lâm lại cười cười, nói: "Xem ra tôi thật sự đã đánh giá thấp

cậu, cậu biết dẫn dắt từng bước, là nhân tài làm thẩm vấn đây."

Hàn Ấn phụ họa cười nói: "Tôi cũng không có ý thẩm vấn ngài đâu!"

Phó Trường Lâm khoát khoát tay, tỏ vẻ không ngại, lập tức nghiêm mặt

nói: "Tôi từng thông qua một vài điều tra biết được, Hứa Tam Bì những
năm ở nước ngoài sống cũng không như ý lắm. Không tiếp tục đến trường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.