HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 206

Hàn Ấn sao có thể nói cho cô ta chuyến đi này của họ là để chứng minh

việc đó, liền trả lời lấy lệ: "Loại chuyện này không thể suy đoán lung tung,
các vị phải tin tưởng cảnh sát chúng tôi, có tin tức nhất định sẽ thông báo
cho các vị đầu tiên."

Nói xong, Hàn Ấn và Cố Phi Phi đứng dậy cáo từ.

Nghĩ hai vị cảnh quan ngàn dặm xa xôi vì chuyện con gái nhà mình, ngay

cả ly nước cũng chưa uống xong đã đi, gia đình Duẫn cảm thấy áy náy, liền
cực lực giữ hai người lại ăn xong cơm tối rồi đi. Hàn Ấn và Cố Phi Phi vừa
cảm tạ ý tốt của gia đình, vừa cố ý từ chối, đang khách sáo với nhau, trong
thôn đột nhiên vang lên tiếng còi cảnh sát chói tai, ngay sau đó trước sân
nhà Duẫn chạy qua một đội cảnh sát, sắc mặt Duẫn Đức Hưng căng thẳng,
nói với vợ mình: "Không phải con nhà cô giáo Triệu cũng xảy ra chuyện rồi
chứ?"

"Không biết nữa, nhìn tình thế như vậy phỏng chừng đã phát hiện đứa bé

kia ở gần đây rồi." Mẹ Duẫn Ái Quân vẻ mặt hoảng sợ nói, nói xong có lẽ ý
thức được mình nói quá nhiều, vội che giấu quay đầu nói với con, "Con út
này, không có việc gì thì con thu dọn quay về thành phố đi, gần đây cũng
đừng trở về nữa, mẹ và ba con rất tốt không cần con lo lắng."

"Dạ, con biết rồi." Em gái Duẫn Ái Quân vẻ mặt hoảng sợ nói.

Thấy bộ dáng khẩn trương của cả nhà, nói chuyện lại úp mở giấu giếm,

Hàn Ấn và Cố Phi Phi không khỏi hiếu kỳ, Hàn Ấn hỏi: "Mọi người làm
sao vậy? Thôn mọi người xảy ra chuyện gì sao?"

"Đúng là đã xảy ra chuyện, hơn nữa là chuyện lớn!" Duẫn Đức Hưng

dùng sức gật đầu nói.

Duẫn Đức Hưng còn chưa dứt lời, bà vợ bên cạnh đã đưa tay chọt ông ấy,

trách nói: "Đừng nói lung tung."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.