HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 214

mắt bà vẫn không nhúc nhích, ngơ ngác nhìn phía trần nhà, sở trưởng Ngô
và Hàn Ấn vào nhà bà cũng không hề phản ứng.

Con trai Lưu Lượng đang gói há cảo bên cạnh giường, cậu ta vẻ mặt áy

náy mời hai người ngồi, nhỏ giọng nói: "Từ khi chị tôi mất tích đến giờ, mẹ
tôi ăn uống không vô, tối hôm qua nghe được tin tức càng khóc cả đêm, tôi
muốn gói chút há cảo bà thích ăn nhất, để bà chịu ăn chút, bằng không tôi
sợ thân thể bà không chịu được."

"Đúng, đúng, đúng." Sở trưởng liên tục gật đầu, an ủi cô giáo Triệu nói,

"Cô giáo Triệu cô ngàn vạn lần đừng như vậy, nên ăn cơm thì phải ăn cơm,
đừng tự hủy hoại cơ thể."

Nghe sở trưởng nói, cô giáo Triệu mới có chút phản ứng, hơi gật đầu, lập

tức lại bắt đầu rơi nước mắt nghẹn ngào. Thấy tình cảnh này, Hàn Ấn và sở
trưởng chỉ có thể cùng chờ tâm tình bà chậm rãi bình phục.

Qua một lát cô giáo Triệu mới ngừng khóc, Hàn Ấn liền nhẹ giọng nói:

"Lúc này đến quấy rầy cô giáo thật sự có chút xin lỗi, nhưng chúng tôi hy
vọng có thể mau chóng bắt được hung thủ giết hại con gái cô, cho nên
mong cô phối hợp với chúng tôi trả lời một vài vấn đề, được chứ?"

"Ừ." Cô giáo Triệu được sở trưởng đỡ, miễn cưỡng chống người dậy dựa

ở đầu giường, nghèn nghẹt nói, "Cậu hỏi đi."

"Con gái cô có từng kết thù oán với ai trong thôn không?" Hàn Ấn hỏi.

"Không có, chưa từng có." Cô giáo Triệu không hề suy nghĩ, lắc đầu nói,

"Tiểu Nga rất được lòng người trong thôn, lúc còn nhỏ con bé đã học giỏi
rồi, còn rất hiểu chuyện, mọi người trong thôn rất thích con bé. Sau này đỗ
đại học danh tiếng, tốt nghiệp rồi cũng cam nguyện về trấn nhỏ này với tôi
bắt đầu làm việc. Trong trấn coi trọng con bé, cho con bé làm hiệu trưởng
vườn trẻ, trẻ con trong thôn đều xem con bé như tấm gương."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.