có thể liên lạc với chủ nhà, lập tức bảo chủ nhà cầm chìa khóa mở cửa, vì
vậy tiến triển lục soát khá thong thả.
Thời gian từng chút trôi qua, tình hình đứa bé càng tăng phần nguy hiểm.
Trên mặt mọi người đều tràn ngập lo lắng, cũng may một tổ khác truyền tới
tin tức cực kỳ có giá trị: Họ đưa miêu tả về hung thủ của Hàn Ấn cho ông
chủ tiệm net và một vài khách quen, họ không hẹn mà cùng nói ra một
người: Lão đầu. "Lão đầu" là biệt danh của người kia, khẩu âm đông bắc,
tên thật không ai biết, cũng không biết địa chỉ cụ thể của hắn, chỉ biết hắn
đại khái ở gần đây.
Hàn Ấn và đám người Diệp Hi bắt đầu lục soát bên trong khu vực, hỏi
thăm có ai biết người tên "Lão đầu" khẩu âm đông bắc không, kết quả cực
kỳ thuận lợi. Ở phía nam cách nhà bé gái không xa có một ngõ hẻm chật
hẹp, có mấy cụ đang vây quanh đánh cờ, nghe tiểu tổ lục soát hỏi, mọi
người đều nói "Lão đầu" thường ngồi im lặng ở ngõ hẻm xem họ đánh cờ,
một cụ trong đó chỉ vào căn nhà thứ ba cách ngõ hẻm, nói chỗ đó chính là
nhà "Lão đầu".
Đây là một căn nhà hai tầng màu xám tro cũ nát vô cùng, giữa sân tầng
trệt xây một đường tường gạch ngăn ra hai gian nhà. Hai bên nhà mỗi bên
đều có cửa, mỗi bên đều có sân và cửa sân. Lúc này cánh cửa phía đông sân
bị một cái khóa lớn khóa lại, cửa sân phía tây đóng kín, đẩy không ra, chắc
là khóa trong, một luồng mùi rượu trắng nồng nặc từ trong sân truyền tới.
Theo tiếng gõ dồn dập của Khang Tiểu Bắc, cửa sân phía tây mở ra một
khe hở, một phụ nữ mập mạp hơn 50 tuổi ló nửa cái đầu ra.
Bà béo đầu tiên là có chút tức giận, nhưng thấy được trước cửa nhà vây
quanh mười mấy cảnh sát, sắc mặt lập tức bối rối, nói chuyện cũng có chút
không lanh lẹ: "Các, các người tìm ai hả?"
"Đây là nhà bà?" Khang Tiểu Bắc hỏi.