- Bằng chứng về nghi thức tôn giáo ( như giết người để tôn vinh Satan...)
- Có "chiến lợi phẩm" nào bị lấy đi hay không (có một số vụ án hung thủ
lấy đi một số đồ vật trên người nạn nhân như dây chuyền, nhẫn, để làm
chiến lợi phẩm. Một số kẻ còn dùng chiến lợi phẩm ấy để nhớ lại và sống
lại cảm giác thích thú, vui sướng khi hắn phạm tội.)
Hồ sơ dễ dàng được lập nếu hung thủ để lại những dấu hiệu về tâm lý bất
thường như hành hạ nạn nhân, tổn thương nạn nhân sau khi nạn nhân đã
chết, hay là một kẻ ái nhi (thích quan hệ với trẻ con). Một số tên giết người
để để lại "chữ ký", biểu lộ hành vi của hung thủ có tính cách khác lạ, ví dụ
như phô bày nạn nhân với những tư thế tủi nhục nhất, hay trói nạn nhân lại
rồi thắt một cái nơ cầu kỳ. Những cái này giúp kết nối các hiện trường vụ
án lại và cảnh báo cho những nhà điều tra về sự hiện diện của kẻ sát nhân
hàng loạt hay cưỡng bức hàng loạt. Nếu phát hiện ra được xu hướng thì có
thể đoán được những cuộc tấn công tiếp theo hay nơi dễ xảy ra những cuộc
tấn công nhất. Theo Douglas, "chữ ký", hay những hành vi thực hiện để
thỏa mãn cảm xúc chinh là chìa khóa quan trọng, "Tôi phát hiện ra chữ ký
là kim chỉ nam đáng tin cậy để tìm ra hành vi của hung thủ phạm tội hàng
loạt hơn là động cơ phạm tội của bọn chúng. Đó là vì động cơ có thể thay
đổi và phát triển lên bậc mới, nhưng lý do cảm tính khiến hung thủ để lại
chữ ký thì không." Có nghĩa là theo ông, phương thức giết người chỉ mang
tính thực hành để kết thúc, còn chữ ký thì thỏa mãn sự cần thiết nào đó, độc
nhất với mỗi tên giết người.
Những nhà phác họa hồ sơ tội phạm giỏi nhất thường tăng thêm kiến
thức của họ thông qua những cuộc chạm trán với các loại tội phạm và nhờ
đó đã phát triển trực giác về một số loại tội ác. Trong khi một số người chỉ
trích tính suy luận của việc lập hồ sơ, phần chung là dựa trên kinh nghiệm
lâu năm và các thông tin cơ bản kết luận từ những bằng chất vật lý và cả
bằng chứng phi vật lý. Nhìn chung, các nhà lập hồ sơ tội phạm thường
dùng những thuyết tâm lý cung cấp cho họ cách thức phân tích sự bất