HỘ TÂM - Trang 101

Chờ một lúc sau, Thiên Diệu mới có thể chống tay nhổm người đứng

dậy.

Đôi mắt xinh đẹp của hắn nhìn nàng, bốn mắt giao nhau, Nhạn Hồi thấy

mình đang vô cùng kinh ngạc trong đôi mắt đen bình thản không gợn sóng
của hắn.

Hắn giống như một người mất cảm giác đau, nhẹ giọng nói: “Phẩm đức

ta cao thượng.” Cho dù thanh âm hắn cố gắng duy trì sự bình ổn, nhưng
Nhạn Hồi vẫn phát giác ra được giọng hắn khẽ run.

Hắn đang nhẫn nhịn đau đớn.

Cho dù biết Thiên Diệu là một yêu quái cực kỳ giỏi nhẫn nhịn, nhưng

thời này khắc này, nàng vẫn bất giác cảm thấy lòng se sẽ lạnh.

Rốt cuộc năm xưa Yêu long này đã gặp phải cảnh ngộ thế nào mới luyện

thành bản tính như vậy. Hôm trước rốt cuộc đau đớn đến mức nào mới có
thể khiến người như hắn không chống đỡ nổi.

Cho dù hiện giờ nàng đã biết chân thân của hắn, nhưng bí ẩn trên người

hắn Nhạn Hồi vẫn không thấy vơi đi chút nào.

Hắn chỉ nói với nàng những chuyện hắn muốn cho nàng biết.

“Muốn cứu cô ta thì các ngươi cùng chết đi.” Xà yêu hét lớn một tiếng

rồi nhào tới phía trước.

Nhạn Hồi nghiến răng: “Con yêu quái này đúng là hiếp người quá đáng!”

Nhạn Hồi nổi cáu, đẩy Thiên Diệu tránh được lưỡi Xà yêu thè ra, tức tốc

chạy về phía trước mấy bước, chui xuống dưới người Xà yêu, tiện tay nhặt
chiếc liềm bên ruộng, nhẹ như chim yến tung người lên trên cơ thể y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.