HỘ TÂM - Trang 99

vào bụng.

Nhạn Hồi không hề do dự, tay đẩy Thiên Diệu, hai người ngã sang một

bên, cùng lúc tránh được công kích của Xà yêu.

“Ngươi nghe ta nói đã!” Nhạn Hồi bò dưới đất hét về phía yêu quái, “Ta

không cần bảo vật đó nữa đâu! Ta chỉ muốn tìm ngươi lấy thuốc giải độc
rắn thôi!”

“Cô tưởng ta dễ gạt vậy sao, chắc chắn cô muốn thừa cơ đưa Tê Vân đi.

Ta quyết không cho phép người của núi Thần Tinh các người tổn hại nàng
thêm một chút nào nữa!” Xà yêu nổi giận đùng đùng, “Hôm nay nhất định
bắt cô bỏ mạng tại đây!”

Nói xong y lại há miệng cắn về phía nàng, Nhạn Hồi không có nội tức,

đành lăn lê bò toài trốn tới trốn lui trên bờ ruộng: “Ta đâu định đưa bà ấy
đi! Ta cũng không còn là người của núi Thần Tinh nữa!” Nàng hét lên, “Tê
Vân chân nhân chắc chắn cũng không phải bị người của núi Thần Tinh đả
thương!”

“Tu vi của Tê Vân có ai không biết, trong thiên hạ ngoài Lăng Tiêu đạo

trưởng của núi Thần Tinh ngươi, còn ai có thể dùng Sương Hoa thuật đả
thương Tê Vân đến mức này!”

“Không phải sư phụ ta!”

Tựa như đạp phải chân đau, Nhạn Hồi bỗng dừng bước, không trốn nữa

mà quay người về phía sau, đối diện với Xà yêu: “Đừng hòng ngậm máu
phun người!”

Nghe thấy giọng nói gần như vô thức của mình, Nhạn Hồi mới đột nhiên

phát hiện rằng, thì ra, cho dù bị đuổi khỏi sư môn, cho dù ra đi dứt khoát
gọn gàng, cho dù đau lòng thất vọng với Lăng Tiêu, nhưng chỉ cần một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.