HỘ TÂM - Trang 98

10

Nhạn Hồi còn chưa dứt lời, yêu quái tựa như đã phát điên, hoàn toàn

không nghe nàng nói, bất chấp tất cả quật đuôi, cuốn Nhạn Hồi và Tê Vân
chân nhân lên không trung.

Chiếc đuôi bị Nhạn Hồi chẻ làm hai kia hiện giờ tựa như lại biến thành

vũ khí mới của Xà yêu, một cái cuốn lấy Nhạn Hồi, một cái cuốn lấy Tê
Vân chân nhân.

Lúc cái đuôi cuốn lấy Nhạn Hồi tung lên lưng chừng thì vứt nàng ra.

Nhạn Hồi cả kinh, nhưng nàng hiện giờ không có chút nội tức, vốn

không thể nào bảo vệ bản thân, chỉ như con búp bê trong tay một đứa trẻ,
ngã mạnh xuống đất. Sau đó hôn mê bất tỉnh một hồi.

Nhạn Hồi mơ mơ màng màng ngẩng đầu dậy, phát hiện Thiên Diệu tay

chân lành lặn đứng bên cạnh, hắn lặng lẽ nhìn Xà yêu, cứ như người vừa bị
vứt xuống chỉ là một hòn đá, không hề có cảm giác tồn tại.

Nhạn Hồi túm tay áo hắn, run rẩy đứng dậy: “Tên tiểu tử thối này...”

Nàng mắng, “Sao không đỡ ta.”

Thiên Diệu liếc nhìn nàng, sau đó tránh ra một bước để Nhạn Hồi không

tóm được hắn: “Cứu cô là phẩm đức ta cao thượng, không cứu cô cũng là
chuyện đương nhiên.”

Ông nội nó chứ...

Nghe thấy câu nói quen thuộc này, Nhạn Hồi thầm mắng chửi hắn,

nhưng yêu quái bên kia lại há to miệng xông đến muốn nuốt chửng nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.