HỘ TÂM - Trang 109

Khóe miệng Thiên Diệu khẽ mím. Trước khi lên tiếng lại nghe Nhạn Hồi

bên cạnh hỏi: “Nói có vẻ căm phẫn sục sôi quá nhỉ, ngươi từng trải qua
chuyện như vậy sao?” Thiên Diệu im lặng, quay đầu nhìn nàng, thấy đôi
mắt trong suốt của Nhạn Hồi đang chằm chằm nhìn hắn, hiển hiện ý: “Ta
hiểu, biểu hiện của ngươi đang nói rằng: lời cô như một mũi tên xuyên qua
tim ta.”

Thiên Diệu: “...”

Thiên Diệu lạnh lùng nhìn Nhạn Hồi, nàng lại chẳng hề phát giác, mở

miệng định tiếp tục nói, nhưng hắn lạnh lùng quát: “Im đi.” Dáng vẻ rõ ràng
đã bị chọc giận.

Nhạn Hồi thấy hắn như vậy lại bật cười vui vẻ: “Ta phát hiện là thấy

ngươi bị ta chọc giận, ta lại cảm thấy thành công lắm!”

Thiên Diệu bất giác nghiến răng, trước khi phát tác, ánh mắt Nhạn Hồi

đã đảo sang Xà yêu, hỏi: “Vậy hiện giờ thì sao, ngươi có tìm được cách
giúp Tê Vân chân nhân khỏe lại chưa?”

Nàng không đeo bám chuyện ban nãy nữa, nếu hắn còn nhắc, rõ ràng cho

thấy hắn là một nam nhân mà lại tính toán so đo, thật chẳng ra gì. Vậy là
cơn giận nghẹn lại trong ngực Thiên Diệu, không phát ra, cũng không nén
xuống được.

Thiên Diệu cảm thấy Nhạn Hồi hệt như một đứa trẻ, xấc xược vô lối

nhảy nhót đạp trúng chân đau của hắn, sau đó dương dương đắc ý nghênh
ngang bỏ đi, vốn không cho hắn thời gian để chuẩn bị phản kích...

Đúng là bực mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.