HỘ TÂM - Trang 149

ngồi trên bờ cũng cảm nhận được rung chuyển, sóng nước còn đang vỗ vào
mắt cá chân nàng bỗng nhiên rút đi.

Nhạn Hồi ngây người, lòng thầm biết không hay, vội vàng ôm ngực chạy

lên bờ, khi đến chỗ cao mới quay đầu nhìn lại, nàng thấy chỗ lúc nãy tựa
như có một xoáy nước khổng lồ, hút hết nước cả hồ.

Không lâu sau, lại nghe được một tiếng ầm nữa, ngọn núi bên trong hoàn

toàn sụp đổ, chìm xuống đáy hồ. Trong lúc bụi đất mù mịt, nước hồ bị hút
đi lại bị ngọn núi sụp đổ đè xuống, cuồn cuộn dâng lên bờ với khí thế quét
sạch thiên binh vạn mã.

Cũng may là Nhạn Hồi đã chạy lên chỗ cao, nếu bị cuốn vào sóng nước

này, với thể trạng hiện giờ của nàng ắt sẽ lành ít dữ nhiều.

Không nghĩ cũng biết, Yêu long vẫn còn trong núi kia sợ là cũng đã…

Nhạn Hồi chau mày, tuy vừa rồi trước mặt Yêu long nàng nói rất cương

quyết, nhưng nếu hắn chết, e là chuyện Tê Vân chân nhân thật sự không thể
giải thích.

Huống hồ nếu nghĩ kĩ lại, những lời hắn nói với nàng lúc ở trong sơn

động kia, mặt trăng khổng lồ, ngọn núi đầy tuyết, còn có bóng người nâng
kiếm, tất cả đều phù hợp với mộng cảnh của nàng…

Nếu nói Yêu long thi triển chú thuật gì đó trên người nàng, cũng không

có khả năng.

Trước đó nàng không có pháp lực, Yêu long nói đã thi triển chú thuật

trong bánh bao nàng ăn, bởi vậy mỗi ngày nàng phải ăn bánh bao mới
không mất mạng. Lúc đó nàng tin ngay. Nhưng bây giờ pháp thuật vừa hồi
phục, nàng nhẹ nhàng thăm dò trong người, biết con rồng khốn khiếp kia
vốn chỉ giương mắt nói bừa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.