HỘ TÂM - Trang 160

Nhạn Hồi cũng cười: “Nếu ngươi rơi vào tay sư phụ hoặc các sư thúc ta,

ngươi chưa kịp kéo góc áo thì đã bị băm thành thịt vụn rồi.”

“Nhưng nàng vẫn đưa ta đến một nơi gần biên giới nước Thanh Khâu,

cho ta tự về Tây Nam.” Vẻ mặt Xà yêu dịu dàng, “Lúc đó đang là mùa
xuân, đến nay ta vẫn nhớ hoa rơi và gió ấm dọc đường…”

Nhạn Hồi gật đầu: “Sau đó ngươi yêu Chân nhân. Bởi vậy hiện giờ mới

liều mình bảo vệ bà ấy.”

Xà yêu ho nhẹ một tiếng, khẽ nghiêng đầu, tựa như hơi xấu hổ:

“Không… không chỉ vì vậy, chỉ là năm đó nàng cứu ta một mạng, nay ta lấy
mạng báo đáp mà thôi.”

Nhạn Hồi lặng lẽ nhìn Xà yêu hồi lâu, thật ra nàng cũng hiểu tâm trạng

này lắm. Ngưỡng mộ, sùng bái, ái mộ một người, nhưng khi mình còn nợ
người đó một mạng, tình cảm này đã không còn đơn giản nữa, ngày này qua
tháng nọ, càng khắc càng sâu, càng không thể khống chế, càng khó quên đi.

Nhạn Hồi im lặng một lúc: “Ngươi có từng nghĩ cứ tiếp tục mãi như vậy

thật ra cũng không tệ không…”

Ai cũng biết, nếu Tê Vân chân nhân thật sự khỏe lại, cho dù bà ấy từ bi

nhân hậu đối với yêu quái, nhưng cũng không thể ở bên một yêu quái.

Xà yêu vừa vắt khô y phục vừa nói: “Nàng là người đứng trên tiên sơn

mù sương, nàng không bao giờ nghĩ đến cuộc sống như vậy, còn ta chỉ
muốn cho nàng điều nàng muốn, như vậy là tốt nhất.”

Nghe thấy lời này, Nhạn Hồi không nói nữa, nhìn Xà yêu phơi y phục,

sau đó đi vào phòng Tê Vân chân nhân, nhẹ giọng khuyên bà ta đi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.