HỘ TÂM - Trang 158

không lo lắng cho Thiên Diệu, hắn chỉ sợ khí tức Thiên Diệu hỗn loạn,
không trị khỏi cho Tê Vân chân nhân sẽ càng phiền hơn.

Nhạn Hồi bật hừ, quay đầu ra khỏi phòng, tung người nhảy lên nóc nhà

nằm xuống, dứt khoát để mắt không thấy lòng không phiền.

Nhạn Hồi nằm ngắm trăng trên nóc nhà, nghĩ đến những chuyện trong

thời gian qua. Nhưng mấy ngày nay nàng thật sự quá mệt, cơ thể còn bị
thương, chưa ngắm bao lâu đã mơ mơ màng màng gần thiếp đi, tuy nhiên
trong lòng đầy ắp tâm sự nên khiến nàng không thể ngủ được.

Vậy là đôi mắt cứ chớp chớp cử động.

Không biết mơ màng bao lâu, Nhạn Hồi bỗng nghe thấy tiếng nước ào

ạt.

Nàng ngồi dậy, thấy Xà yêu đang lấy nước giặt y phục trong sân.

Một Xà yêu mà lại đi giặt y phục…

Nhạn Hồi hiếu kỳ nhìn một lúc, phát hiện hắn đang giặt y phục của Tê

Vân chân nhân. Nhạn Hồi lấy làm lạ, bò trên nóc nhà trong màn đêm yên
tĩnh, nhỏ giọng hỏi hắn: “Dùng thuật tịnh thân chẳng phải sẽ nhanh hơn sao,
việc gì phải giặt bằng tay?”

Xà yêu không ngẩng đầu, chỉ nói: “Pháp thuật tuy tiện nhưng giặt giũ

phơi phóng quần áo mới khiến nàng mặc thoải mái hơn.”

“Ngươi đúng là có lòng.” Nhạn Hồi bĩu môi, có lẽ ngủ không yên, lại

buồn chán vô vị, nàng bỗng có ý tò mò, lật mình nhảy xuống nóc nhà, bước
mấy bước tới đứng bên cạnh Xà yêu, “Nói ra thì trước đây ta cũng muốn
hỏi rồi, một Xà yêu như ngươi, đạo hạnh cũng không cao mấy, tại sao lại có
duyên gặp gỡ Tê Vân chân nhân, rồi tại sao lại yêu bà ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.